Thượng đế chết rồi chăng
Mấy năm qua lòng gọi ngài
Suốt đêm qua con gọi ngài
Ngài đâu, ngài nơi đâu?
Để tâm hồn băng giá
Non sông bừng lưa cháy
Tiếng kêu than lan tràn khắp trời.
Thượng đế quên nhân gian
Lời kinh khóc với cung đàn
Tình yêu mất trong điêu tàn
Hồn hoang trong thành phố.
Thần chết đứng bên nôi
Sao nỡ đành, sao nỡ còn
Hận thù nhau đến bao giờ.
Ruộng đồng cày lên xương trắng
Vườn ai tan nát cánh hoa vàng phai
Sắp thay màu, sắp điêu tàn ai hay biết?
Đền thờ nằm trong hoang vắng
Với những thép gai rách vai thiên thần
Khi đứa con nhỏ bỏ trong bơ vơ
Tìm vú trên thây mẹ gầy!
Ngày chết hay ngày quên
Để đau thương tràn hồn người
Vẫn im hơi không một lời
Ngài đâu, ngài nơi đâu?
Tuổi thơ nằm trăn trối
Quê hương mờ mịt lối
Biết đêm nay đi về đâu? Đến nơi nào?