Tôi thương người nông dân
chân lấm tay bùn
Yêu những cánh đồng phù sa bát ngát
Chẳng ngại gian lao
khó khăn không sờn
Giọt mồ hơi cho ruộng vườn thêm tươi.
Uống nước nhớ nguồn
ai ơi bưng bát cơm đầy
Ngồi ăn trái ngọt
có còn nhớ kẻ trồng cây?
Gió thổi về đâu
mây bay phương nào?
Chân mòn gối mỏi
vẫn yêu hoài người nông dân.
Tôi thương người nông dân
chăm chỉ đêm ngày
Yêu những cánh đồng dày công vun xới
Thương Cha rám nắng
tóc Mẹ bạc phơ
Hiến dâng cả đời cho quả ngọt muôn nơi...