ĐÊM LƯU XỨ
Đêm khói tỏa, đêm trầm hương mê hoặc
Đêm tàn canh qua vội rất vô tình
Con Dế nhỏ gọi hoài âm thưa, nhặt
Cũng như người thao thức với đêm thanh.
Bờ huyễn ngạn còn vang lời hư ảo
Đưa tôi về nồng ấm những khuya mưa
Và những hoài niệm xanh màu phương thảo
Màu chiêm bao lẫn khuất bụi xa mờ.
Đêm lưu xứ nghẹn ngào men rượu đắng
Từng giọt buồn như lệ buốt thiên thu
Nghiêng ly cạn đợi một giờ Nguyên Đán
Vàng son xưa phai nhạt tự bao giờ…
Poem by:
(Tôn Nữ Thu Dung)
Music by: Eric Le Phuc