Thôn quê cũ hoang sơ tiếng người cùng tiếng quạ.
Xào xạc lá mùa thu rơi rớt đâu tiếng than.
Có một anh chàng quanh năm đẩy xe bò,
Nhặt vợ đứng ngoài kia bằng bát bánh đúc thơm.
Kìa nắng chiếu lung linh từng mái ngói xóm thôn
Để bỡ ngỡ bước chân Thị rón rén trước sân
Gạt hết âu lo chàng chẳng muốn đắn đo..vì tình yêu
Ai đi qua sao ko đứng đây
Câu điêu toa sáng đến tối ngày
Hồn..bay đi xa không ai tiếc thay
Và.. Ai bên anh cả trong bóng đêm
Cho xuân xanh thêm vào tối đen
Cuộc sống mong manh ko thêm rối ren