Một ngày em chỉ muốn khóc
Một ngày muốn giấu đi nụ cười
Một ngày em hỏi vì sao nỗi buồn ơi
Cứ ở lại bên em thật lâu đến thế
Để em tỉnh giấc trong cơn ngủ mê
Đường thì quá dài mà sao em vẫn cứ miệt mài...
Dành hết thanh xuân cho 1 người
và gửi hết tương lai cho điều gì
để làm gì hỡi em,
mình được gì hỡi em?
Đừng khóc em ơi
Đừng khóc vì những điều đã qua
Vì nhiều lần tự ngăn nước mắt mình rơi
Liệu em có thể
vừa đi vừa khóc,
cho nước mắt rơi lòng chơi vơi
khi mắt em hoen lệ
sầu tan trong mưa
tan đi cuộc tình làm em vương buồn
Vừa đi vừa khóc
khi ánh nắng lên mình rong chơi
cất hết bao âm u muộn phiền
niềm tin chia đôi
tình yêu đi qua
ta cứ như tan dần ra
Một ngày ta thấy mình bỗng tan ra trở về cát bụi
Một ngày ta thấy tim ta hoá từng mảnh nhỏ nát vụn
Nhưng sau cùng tất cả chỉ là một giấc mơ thật dài
Ta tỉnh dậy sau cơn mộng mị thật dài đêm qua
Ta nhìn quanh nhưng đâu một ai ở lại bên ta
Hai hàng mi ào tuôn ta khóc như khi ta lên ba
Thời gian tàn nhẫn tuổi xuân trôi xa
Nghe tâm hồn em gầm gào rên la
Em mong được thấy ngày nắng lên
Ngày mình rong chơi
Quên đi nhiều lúc em trắng đêm
Ngồi đợi mong Khôi
Đợi ban mai kia anh sát bên em
Hát em câu hát êm đềm
Anh ở đây để ngăn kẻ mi của em không trôi.
Dành hết thanh xuân cho 1 người
và gửi hết tương lai cho điều gì
để làm gì hỡi em,
mình được gì hỡi em?
Đừng khóc em ơi
Đừng khóc vì những điều đã qua
Vì nhiều lần tự ngăn nước mắt mình rơi
Liệu em có thể
vừa đi vừa khóc,
cho nước mắt rơi lòng chơi vơi
khi mắt em hoen lệ
sầu tan trong mưa
tan đi cuộc tình làm em vương buồn
vừa đi vừa khóc
khi ánh nắng lên mình rong chơi
cất hết bao âm u muộn phiền
niềm tin chia đôi
tình yêu đi qua
ta cứ như tan dần ra"