Em chắc không, khi rời xa anh, em sẽ an nhiên hơn khi anh bên cạnh
Em chắc không, nơi mình dừng chân, em sẽ bước đi chẳng ngại ngần
Em chắc không, những nụ hôn sâu, rồi sẽ hong khô, theo năm tháng phai màu
Em chắc không, tim được thảnh thơi, nhìn cánh chim xa, khuất chân trời
Và sẽ quên hết, kí ức của đôi mình
Tháng năm dài về sau chẳng còn nhớ đến nhau
Rồi mùa đông lạnh giá rét, ai sẽ ôm lấy em?
Hoàng hôn vừa buông nắng, ai hôn lên mái tóc em?
Từng đêm buồn em khóc
Ai sẽ đến bên em vỗ về
Vậy thì xin em, xin em ... đừng rời xa anh
Anh sẽ thôi, không buồn không vui, không thấy vấn vương, không mang những ngậm ngùi
Anh sẽ thôi, nhớ từng vạt mây, như vẫn luyến lưu mãi nơi đây
Và sẽ quên hết, kí ức của đôi mình
Tháng năm dài về sau chẳng còn nhớ đến nhau
Rồi mùa đông lạnh giá rét, ai sẽ ôm lấy em?
Hoàng hôn vừa buông nắng, ai hôn lên mái tóc em?
Từng đêm buồn em khóc
Ai sẽ đến bên em vỗ về
Vậy thì xin em, xin em ... đừng rời xa anh
Rồi mùa đông lạnh giá rét, ai sẽ ôm lấy em?
Hoàng hôn vừa buông nắng, ai hôn lên mái tóc em?
Rồi mùa đông lạnh giá rét, ai sẽ ôm lấy em?
Hoàng hôn vừa buông nắng, ai hôn lên mái tóc em?
Từng đêm buồn em khóc
Ai sẽ đến bên em vỗ về
Vậy thì xin em, xin em ... đừng rời xa anh