Ngày Bình Yên

Tác giả: Chưa Biết
Verse 1:
Có bao lần ta được khóc
Bao lần ta được cười
Có bao lần ta được đứng
Và có bao lần ta được ngồi
Có bao lần ta được nói
chừng này ta đã thấy đủ rồi
Và có bao lần ta được nghe câu
dù có ngàn lần vạn kiếp chẳng rời

Đã quá lâu tao đã phải chìm trong hàng đống suy nghĩ
Để rồi tao đã phải hét lên mọi người tránh ra và cứ đi đi
Ừ thì tao chẳng thể khá hơn như đã hứa
Bầu trời cũng có mong nắng và sao kéo đến cả vạn cơn mưa

Họ vẫn bảo tao là thằng bất tài
Thì đúng mà
Dương cầm ta chẳng biết đánh
Guitar tao chẳng biết gảy

Họ vẫn bảo tao là thằng thất bại
Thì đúng mà
Những khoản phí tao chưa thể gánh
Mà những khoản nợ thì cũng đầy

Họ thường bảo tao là thằng trẻ con
Một kẻ chỉ biết hẹn biển thề non
Người khoác lên mình bộ dạng đểu cánh
nên bản chất tốt sẽ chẳng thể còn

Haiz
Những lời nói đó đã quá quen
Khoảng trời xanh cố tình không thấy mà chỉ biết nhìn phần tối nhá nhem

Ở giữa thế giới
Ta chỉ là đứa trẻ muôn đời lạc lối
Nơi đằng trước vẫn đang chờ ta là những chuỗi ngày khi trời chập tối
Nhìn qua nhìn lại bên cạnh giờ chẳng còn một bóng người
Sao lại cảm thấy mình lạc lõng ở ngày giữa phố đông chật chội

Cảm thấy nhỏ bé/ở giữa cuộc đời này
Nên là Khánh ạ/tao đã thuộc lời mày
Rằng bản thân tao chẳng là gì cả, cảm xúc tao chẳng là gì cả
Đó chỉ là hai thứ sinh ra để tất cả mọi người vào sỉ vả

Có một câu hỏi, sao ta sống theo những gì ta tin lại bị cười nhạo
Họ vảo ta là đang diễn, họ bảo ta là người xạo
Ta chỉ làm theo những gì được dạy
Rồi cuối cùng đổi lấy lại trên người tao dính hai chữ giả tạo

Họ luôn gắn cho gắn cho ta những tính từ
Vũ khí dùng để giết ta đã được sắp xếp một cách trình tự
Là lời nói và lời nói
Lòng ta nặng trĩu dao găm nhưng nghe xong lại đành ừ

Chorus:
Ta chỉ cần có một ngày bình yên
Để thế giới nghĩ rằng là mình điên
Để ta không phải nghe lời ai nói
Tất cả thứ ta cần chỉ là ngày bình yên

Ta chỉ cần có một ngày bình yên
Chỉ cần có một ngày bình yên
Tất cả thứ ta cần chỉ là
ngày
bình
yên

Verse 2:
Vẫn cố tỏ ra lạnh lùng
Cố tỏ ra không sao
Vẫn cố để làm chỗ dựa giấu tổn thương những lúc em đau
Vẫn cố tỏ ra tin tưởng, cho dù tâm chẳng còn
Tin tưởng hai chữ tình yêu, tin tưởng hai chữ mật ngọt
Em có để ý bao lâu anh vẫn nói về tổn thương của em
Những gì trong anh anh lại cố giấu không để cho vạn người thấy
Vì anh luôn nghĩ nỗi buồn luôn là gánh nặng em đem
Nhưng chưa ai hỏi nỗi buồn anh đâu để họ sẽ đến và lấy
Haizz
Xung quanh chỉ có đen và xám
Đôi mắt khi nhìn lòng người bây giờ chỉ có đen và nhám
Trong đầu là cả vạn suy tư
Mong mặt trăng trong người nên chẳng bao giờ thấy trời sáng
Chưa thể kể với ai
Vì cũng biết chả ai có thể kiên nhẫn nghe kể tới mai
Dù vẫn luôn luôn chẳng trách
Nhưng thế giới anh tự tạo số người chưa thể tới hai
Họ luôn thế
Họ luôn muốn những điều thật tốt
Nhưng để lại đống hỗn độn để anh tự trách thật ngốc
Vì anh đã tin sai người
Những bản tình ca anh viết giờ đều thành in sai lời
Hạnh phúc là gì
Là thứ vẫn chưa thể tìm thấy
Cảm xúc là mặt hồ đầy giờ là con sông chạm đáy
Tìm thấy nhau lúc vắng thưa
Em muốn bên anh lúc nắng nhưng rời khi trời lắm mưa
Tim đã bị bóp đủ gầy
Vì nó biết tình yêu đẹp đâu bằng cuộc sống đủ đầy
Tình cảm nhận luôn bé
Vì họ tính giờ tính phút chưa bao giờ tính đủ ngày
Luôn đi tìm tiếng ru
Chí Phèo muốn tìm Thị Nở đâu phải nàng Kiều Nguyễn Du
Ở nơi hiu quanh nhất cuộc đời
Ta mới nghe tiếng tim ta đập để biết tình dần dần vơi

Chorus:
Ta chỉ cần có một ngày bình yên
Để thế giới nghĩ rằng là mình điên
Để ta không phải nghe lời ai nói
Tất cả thứ ta cần chỉ là ngày bình yên

Ta chỉ cần có một ngày bình yên
Chỉ cần có một ngày bình yên
Tất cả thứ ta cần chỉ là ngày bình yên
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Lyrics Db
Bài này đã được xem 387 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4