Tác giả: Hạo Vũ
Ta là ai, ta đến từ đâu đây. Trong cơn say, ta thấy mình lắt lay. Tấm thân gày, đày đọa kiếp phong trần. Chẳng còn chút vui, chẳng còn tiếc nuối. Chốn nhân gian, bụi nhuốm đường trường. Đời là khổ đau, đời là mộng mị. Đời.
Tác giả: Hạo Vũ
Mười năm rồi đó, ngày mình gặp gỡ, giờ đã chia xa. Khi ta chia lytrời thu vàng hoa. Nắng chiều rơi nhẹ. Giọt sầu đọng lại, buồn bã bên thềm. Tình như mây bay, tình không biên giới. Rồi người ra đi, đi cùng cát bụi. Anh ôm.
Tác giả: Hạo Vũ
Bầy chim vẫy cánh bay vút chân trời. Lạnh lùng khói sương, một chiều mờ mịt. Nhớ một mùa thu, mùa thu năm cũ. Giọt buồn liễu rủ, trên mái tranh nâu. Ngơ ngác đàn trâu, bên bờ đê nhỏ. Thủa xưa năm ấy, nay vắng chân ai. Thu.
Tác giả: Hạo Vũ
Một sáng mùa xuân, êm đềm dịu nhẹ. Một làn nắng xuân tìm về diệu vợi. Tôi biết tìm đâu, một mái tóc bồng. Hỏi chút hương hoa phai tàn ngõ nhỏ. Hắt hưu lòng ai, cỏ úa nát nhàu. Xuân hơi xuân ơi, xuân từ đâu đến. Để tóc mây.