Tôi yêu Sài Gòn khi xưa trong nắng xuân về
Trường tan bao áo trắng, bao tiếng cười
Đi dưới hàng me xanh rền vang tiếng ve
Tia nắng xuyên qua lá cành theo bước chân
Tà áo trắng thướt tha, ôi đẹp sao
Tôi yêu Sài Gòn khi xưa trong tiếng mưa chiều
Dừng xe nơi góc phố, nép dưới hiên
Tí tách giọt mưa rơi nhẹ vương má em
Cơn gió lay đôi mắt huyền
Ôi xuyến xao trong trái tim
Mưa Sài Gòn vương tình người đi
Sài Gòn ơi
Có hay tình xưa thiết tha
Tháng năm nhìn mưa nắng qua
Hàng me mướt xanh
Ngày thơ lướt nhanh
Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi
Trong trái tim bao đầy vơi
Mà lòng luôn vẫn dạt dào
Sài Gòn với
Nắng mưa buồn vui vẫn thương
Cách xa trời mây vấn vương
Đường xưa tiếng ve
Phượng thắm trên cao
Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi
Trong trái tim là khung trời
Nồng nàn một lời yêu.