Xanh xanh lá mồng tơi
Trong chiều rơi nắng chưa nhạt nhoà
Long lanh nước dòng sông
Trôi mênh mông đỏ au phù sa
Đường về quê xưa
Lưa thưa vài khóm mía
Chim hót trên cành tre
Đi đâu dẫu thật xa
Trong lòng luôn vẫn mong về nhà
Nơi ôm ấp tình thương
Nơi sương che nắng mưa cuộc đời
Đường về nhà ta
Trong tim thật sâu lắng
Như lòng mẹ hiền bao la
Tha nhân ơi
Một đời bôn ba nắng dãi sương dầu
Đường xa bụi vương gót chân
Buồn vui với nắng mưa bao lần
Tình thương trong giấc mơ
Chốn quê thật gần
Về đây nghe gió ru câu hò
Đậm đà mùi lúa non
Vang tiếng cười trong tim
Nghiêng nghiêng nhánh sầu riêng
Treo sum suê trái xanh đầy cành
Đung đưa lá dừa non
Bên mé mương nước sông vừa lên
Đường về quê xưa
Khi mưa rồi khi nắng
Nghe sâu lắng làm sao
Đi đâu dẫu thật xa
Khung trời quê vẫn không nhạt nhoà
Bôn ba chốn phồn hoa
Nhưng lòng sao vẫn thương đậm đà
Đường về nhà ta
Trong tim thật sâu lắng
Như lòng mẹ hiền bao la.