Đêm xuống công viên buồn
Đèn soi trên lối bóng dưới mưa bay đìu hiu
Băng đá sao cô quạnh chập chờn trong bóng tối tiếng mưa nghe tiêu điều
Và thơì gian vẫn trôi trong tiếng cô đơn bước chân ai về đâu
Có buồn naò buồn nỗi buồn từ biệt nhau khi mình đành dở dang phút ban đầu
Đêm Công Viên mưa ướt mềm
Nghe hoang vu vào trong tim
Cho thương yêu ngày giả tù Công viên buồn chơ vơ. Đèn vàng trên lối xưa
Như chim non lìa xa bầy
Lang thang trong trời mưa bay
Cho tôi xin làn hơi ấm gơi lòng khi giá lạnh mãi mãi trong đôi bàn tay.
Câu thiết tha ban đầu lời xưa anh nói đã cuốn trôi theo thời gian
Ôi! Biết bao là tình đời còn đâu nữa
Nhũng phút say sưa mơ màng
Giờ còn lại mình tôi, đêm xuống công viên. Thấy cô đơn triền miên
Cúi đầu buồn lãng quên
Hết rồi còn gì anh, trên đường về quạnh hiu chỉ riêng mình
Đêm Công Viên mưa ướt mềm
Nghe hoang vu vào trong tim
Đêm Công Viên mưa ướt mềm
Nghe hoang vu vào trong tim.