Xưa anh là kẻ nghiện sông hồ
Đây, đó, lan dài gót lãng du
Về chẳng có kỳ, đi chẳng hẹn
Như mây mùa thu, lá mùa thu.
Như mây mùa thu lá mùa thu
Anh đến Hà Nội đêm hôm trước
Anh xa Hà Nội sáng hôm sau
Bạn bè nhớ tới anh, thường nhắc:
- "Không biết bây giờ hắn ở đâu?"
"Không biết bây giờ hắn ở đâu?"
Bỗng sáng hôm nay có thiếp hồng
Có người cưới vợ giữa mùa đông
Cô dâu chẳng biết là ai đó?
Chú rể là anh - Có lạ không!
A ha! Thôi nhé, tự hôm nay
Lá hết lìa rừng, mây hết bay
Sông bến lương duyên đò cắm chặt
Ngựa hồ thôi hết gió heo may.
Nay tôi còn xót lại một mình
Sông hồ giờ bặt dấu chân anh
Hai tay người đẹp trông hoa nở
Tôi có ngờ đâu khóa được anh.
Em có ngờ đâu khóa được tôi
Mắt xanh không ngóng trời xanh nữa
Chim lỡ thu vào hộp phấn son
Viết cuốn trường thiêng ân ái đó
Một đời vợ đẹp với con khôn
Một đời vợ đẹp với con khôn.