Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Tiếng ve rơi như nhịp thở dại khờ
Hoa phượng đỏ nghiêng nghiêng từng góc nhỏ
Sân trường xưa vẫn ngỡ chẳng ai chờ
Nhặt cánh phượng ép vào trang giấy trắng
Bản nhạc hè gợi nhớ những mộng lành
Tuổi học trò vụng dại và trong sáng
Gió thổi qua nghe cả trời mong manh
Cánh phượng mỏng rơi trong chiều nắng úa
Vẫn còn dây mà người xưa đâu nữa
Một thời thơ giấu nhẹm trong tim nhỏ
Chạm vào đâu cũng thấy lòng bơ vơ
Tốt nghiệp xong tôi lên đường tòng quân
Mang theo cả một thời chưa quên
Cánh phượng đỏ nằm trong cuốn sổ mòng
Thành hành trang đi suôt quãng đường dài
à ơi... gió bay
Giữa thao trường nhớ từng trưa nắng gắt
Vãn mơ hoài mái ngói đỏ sân trường
Chút mộng mơ chẳng bao giờ rơi rụng
Dù bụi đời, dù giấc ngủ chẳng yên
Cánh phượng mỏng rơi trong chiều nắng úa
Vẫn còn dây mà người xưa đâu nữa
Một thời thơ giấu nhẹm trong tim nhỏ
Chạm vào đâu cũng thấy lòng bơ vơ
Tôi trở lại trường xưa chiều lộng gió
Góc sân này vẫn đỏ sắc Phượng mơ
Chạm tay khẽ như chạm vào dĩ vãng
Chạm vào em.. chạm lại chính tôi xưa..
Cánh phượng mỏng của tôi
Giữ suốt một đời không nguôi
Dù đời đổi thay vời vợi
Vẫn còn cháy một góc trời tuổi thơ