Tiếng mưa rơi bên hiên nhà, khe khẽ như điệu nhạc êm ái
Ngồi nghe em hát bình yên đến lạ, ngỡ như thời gian chẳng bước qua
Mỗi khi mây đen chợt kéo tới khung trời xanh
Có em bên anh, cũng chỉ là mưa tí tách
Chiếc ô đi hai người, chỉ cần nép sát vào
Bên em cảm thấy nhẹ nhàng đến nhường nào
Oh you, cảm ơn em nhé vì đã ở bên
Để bình yên vẫn dịu dàng cất lên
Dẫu quãng đường hàng triệu bước chân
Dù có xa đến đâu, ở bên người cũng gần
Người là đôi cánh của anh mỗi khi
Phía trước bao cơn giông chắn lối đi
Em gấp lại muộn phiền trong anh
Thành máy bay giấy đưa nhẹ lên trời
Chỉ em biết anh cô đơn thế nào
Chới với, chơi vơi bởi cả ngàn khát khao
Em nói về nhà nhé, khi anh đã rã rời
Em đâu cần anh phải lớn lao
Mỗi khi mây đen chợt kéo tới khung trời xanh
Có em bên anh hóa thành hạt mưa tí tách
Nắm tay nhau đi qua miền đất xa lạ
Nơi đâu người đứng thì đều cũng là nhà
Oh you, cảm ơn em nhé vì đã ở bên
Để bình yên vẫn dịu dàng cất lên
Dẫu quãng đường hàng triệu bước chân
Dù có xa đến đâu, ở bên người cũng gần
Người là đôi cánh của anh mỗi khi
Phía trước bao cơn giông chắn lối đi
Em gấp lại muộn phiền trong anh
Thành máy bay giấy đưa nhẹ lên trời
Ah-ha, uh-huh, huh-yeah, nah-nah-nah
Oh you, cảm ơn em nhé vì đã ở bên
Để bình yên vẫn dịu dàng cất lên
Em gấp lại muộn phiền trong anh
Thành máy bay giấy đưa nhẹ lên trời
(Máy bay giấy đưa nhẹ lên trời)
(Máy bay giấy đưa nhẹ lên trời)
Em gấp lại muộn phiền trong anh
Thành máy bay giấy đưa nhẹ lên trời