Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Nghe ..hung tin quê minh .. nứơc ngập mệnh mong. long.. dạ đau... mi trào nước mắt..chốn.. quê nhà mẹ già ra sao ..bây em thơ giữa. Cơn hoang loan. Bao tiếng ...oán than thấu Tận trời xanh.. Trôi ..trên sông.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Em kg bên anh[Am] Vì tình phôi pha xóa nhoà[Dm]. Vì thế anh đi[G] lối củ riêng một mình[C]. Nợ duyên đã dứt[F]t khổ đau quá nhiều[C]. Nước mẳt tuôn dài thành sông[G]. Vì biết anh kg đường về.[C]vòng tay em khép cho.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Thiện Phương
Trăng tàn, mây tan[C], lòng người có thay đổi?[Am]. Hay vẫn mãi cuồng loạn[F] trong vòng xoáy[Gsus4] đen tối.[C][Gsus2]. Hãy dừng lại,[C] nhìn lại chính mình,[Am][F]. Tìm về lòng nhân,[C] để thấy đời[G] an nhiên.[C]. Người.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ngày tàn binh đao[Em] bao mái ấm lìa xa [Em]. Kể chuyện quê hương [G] cho con cháu lưu truyền [Em]. Người hùng vội mang tang [D] khi đất nước hoang tàn [Bm]. Kg cần xưng danh..[C].. Nhưng đời lưu danh [Em]. Bầu trời nuôi.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Trong bóng đêm, người nhạc công thầm lặng. Nâng đàn, lặng lẽ, tâm hồn tan vỡ. Khúc nhạc vang lên giữa khán đài im lìm. Tiếng đàn mê say, ai đâu hiểu lòng. Mỗi đêm về, sân khấu phai mờ, ánh đèn lặng tắt, trái tim nặng.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Nổi buồn chiến binh. Tôi đã mệt nhoài trên nhiều chiến tuyến[Em]. Bờ mương sâu[Am]...bạn tôi trăng trối sau cùng [Em]. Tôi muốn con tôi vuốt ve từng di tích hận thù. Ơí nổi đau [B7] kg làm nên chiến tích.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Một đời lê la[G] trong thiện ác tà[Em]. Rượu nồng giai nhân[G] thân tàn mỏi gối.[Em]. Loay hoay tuổi xuân[Am] chưa qua đã tàn[D]. Lao xao bóng chiều[Bm] sao không là thiên thu.[Em]. Một đời đam mê[G] son đẫm má hồng.[Em].
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
TÌNH CHIỀU. Khi hoàng hôn buông nhẹ trên mái đầu, những vết thời gian khắc sâu những nỗi đau. Ta gặp nhau, giữa trời thu tĩnh lặng, như hai dòng sông, tìm về một bến đậu. Hai trái tim, tưởng chừng đã.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
(Verse 1). Ngày xưa ấy, bên cây phượng già. Tiếng hát nhẹ trong nắng mai. Em bé nhỏ, áo dài thướt tha. Đã xa, xa mất rồi. Năm tháng trôi qua, tôi rời xa biện biệt. Vẫn còn đây những ký ức dịu dàng. Một thời non dại, vụng.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
[Gm]Giờ đời anh như thế đó. Chờ đợi cơn đau đang đến[Dm7] dần dần. Níu kéo chi[Eb] thêm đau thương. Còn lại[Cm] chi.nhưng thoáng yêu thương[Gm] mong manh[D7][Gm]]. Chờ đợi chi ngày anh đi em mới[Eb] đến. Giọt lệ.