Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Đời sống mong manh hơi thở nhẹ nhàng dể đứt mau tan. Ranh giới mong Manh sống chết bàng hoàng buôn vui chốn nào. Vì quá yêu tôi..chúa ban thân này..nhịp sống cho tôi. Nhân thế quên đi dấu ấn tội đồ rời xa chúa trời.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ánh đèn vàng [Em] thiêu cháy niềm tâm tư [B7]. Sự lặng câm [Am] không gian đầy ám ảnh [Em]. Ngồi lại đây [Am] mơ về thời gian nào [D]. Cửa cuộc đời.[B7]vấp ngã bao phen [Em]. Trên đường đi [G] còn bao nhiêu.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Đi về phía [Dm] biển khi [G] lòng không bình [Dm] yên. Đi về với [G] rừng khi đời cần cô [Dm] quạnh. Ngồi êm bên [G] suối khi mỏi mòn phiêu [F] bạt. Và mong bình [C] yên đi tìm nơi giòng sông thiên [Dm] thu. 2. Khi tình.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
1 bộ cánh thơm tho.1 tâm hồn phơi phới. Vượt ngàn dặm xa xôi.quên trong lòng những ngày vấn vã.nay ta về quê hương ta như là ông tiên...tiên trên trời hay điên. Lạ gi đất quê ta..ta cứ ngở mình trên mây. Xài đồng.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Đau.đau trong tiếng khóc của loài ngừơi. Đau đau trong u ám tột cùng. Một ngày tàn tạ trong tim ta Một thời kỳ nhuộm màu hành tinh. Đau khi bao nhiêu mái ấm tan tành Đau khi bao nhiêu.