Tác giả: Thành Luke
Trắng, là màu của sự thuần khiết. Trắng, để người đời nói cố gắng như không. Hòa vào nhau, ý nghĩa gì trong thất bại? Trắng, ít nhất ta đã sống thật lòng. Tím, lạ lùng nhưng thật huyền bí. Tím, màu hồng sự ngây ngô đã.
Tác giả: Thành Luke & Dat Maniac
Ca sỹ thể hiện: Datmaniac; Cá Hồi Hoang
Có khoảnh khắc về đâu đó đã nhớ trong suốt vài năm. Ổ gà, nắp cống, chỗ cấm thuốc và mắm ruốc xoài ngâm. Tao biết dừng lại là thời gian thấm ướt tài năng. Nhưng thôi bây giờ mày có thể cho tao nhắm trước vài trăm.
Tác giả: Thành Luke
Ở trên gọi. Anh vẫn chưa trả lời. Còn xung quanh nói. Chỉ cần ngồi đây, chỉ ngồi đây, chờ ngày phai đêm gặt hái. Quá lâu rồi. Vết thương thành sẹo lồi. Cần gì giải thích. Ai sống ra sao, muốn thế nào, người ta đã chọn.
Tác giả: Thành Luke
Em ngồi đó để tay lên gối. Đưa ánh mắt đi ngang qua anh. Sáng lung linh trong trời tối. Trong phút chốc em khóc nhưng vẫn. Đưa ánh mắt đi ngang qua anh. Đâm từng nơi toàn thân. Em không muốn mình là người thua. Quay sang.
Tác giả: Thành Luke
Đến khi nào em nhận thấy sai. Nhắm mắt lại những chuyện đau đáu. Có khi nào em nhìn thấy ai mà. Không hối hận những chuyện như thế. Sai, đúng, sai lầm, đúng, sai. Sai, đúng, sai lầm, đúng, sai. Anh, không muốn làm.
Tác giả: Thành Luke
Chờ mãi đến tháng mười. Chờ mãi một nụ cười. Lại một mùa lá vàng rơi. Ngày vẽ ra muôn màu. Giờ mới như bắt đầu. Dường như đã quá lâu. Từ khi tưởng đã biết. Giờ đã trôi đâu hết. Ngày bình yên cất cánh. Ngày ở đây trốn.
Tác giả: Thành Luke
Anh đang êm ấm mưa rơi cũng không thấm. Anh đang dần dần trở thành người khác. Đến khi thấy não hết nhăn suy nghĩ cũng khó khăn. Anh tự hỏi sao ra nông nỗi này? Em đang nhức nhối trông sao đêm mỗi tối. Em ước mình được trở.