Tác giả: Trần Long Ẩn
Em mang biếu mẹ, một chục bông huệ trắng. Cúng Phật ngày rằm, cúng Phật ngày rằm. Mẹ khấn cầu cho anh, mẹ khấn cầu cho anh. Bình yên trong cuộc sống, bình yên giữa đời rộng. Ôi không có chiều nào... chiều nào. Em.
Tác giả: Chưa Biết
Anh biết giấc mơ của anh không thành sự thật. Em đã thay đổi con đường chia đôi. Hai ta mỗi người một nơi. Anh đau vì em đã sai nhưng em không nhận ra. Tình yêu là duy nhất chỉ mình em thôi. Anh không muốn trao về.
Tác giả: Chưa Biết
Chồng ở nơi nào có biết vợ chờ, vợ mong. Vợ với con thơ ngày qua cứ mong chồng về. Chiều chiều dẫn con ra ngõ ngóng về nơi xa. Thấy ai thoáng qua cứ ngỡ phải chăng chồng về? Chồng ở nơi nào có nhớ đến vợ hay không?
Tác giả: Nguyễn Thượng Quân
Chiều nay, dòng sông ấy, nơi ta từng nghiêng bóng. Mình anh bâng khuâng ôm đàn gọi bao tiếc nhớ. Vầng sóng bao nhiêu kỉ niệm chỉ còn lại con nước trôi, vì sao em ở nơi nào em có biết. Mình anh về lối cũ, mênh mang bờ sóng.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: Phương Thanh; Y Moan; Quốc Duy; Y Moan
Ở nơi ấy tôi đã thấy trên ngọn núi cao. Có hai người, chỉ có hai người yêu nhau. Họ đã sống không mùa đông, không mùa nắng mưa. Có một mùa, chỉ có một mùa yêu nhau. Ở nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồi. Một mái tranh.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: Y Moan; Y Moan
Ở nơi ấy tôi đã thấy trên ngọn núi cao. Có hai người, chỉ có hai người yêu nhau. Họ đã sống không mùa đông không mùa nắng mưa. Có một mùa, chỉ có một mùa yêu nhau. Ở nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồi một mái tranh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Châu
Anh giấu em vào trong nỗi nhớ. Vào trong từng giấc ngủ cơn mơ. Vào câu chuyện thần tiên cổ tích. Em là công chúa với hoàng tử là anh. Anh giấu em vào vì sao đêm. Đẹp rạng rỡ như tâm hồn em đó. Đẹp hơn hết những gì anh.