Tác giả: Hoài Linh
Bé thơ ơi, Bé thơ ơi, nín đi đừng khóc, xót xa nhiều trào thêm nước mắt, chiến tranh nào mà không tan nát? Khói lên cao, trắng tay mau dân nghèo lơ láo, mẹ bồng con giờ về đâu, nhìn vành tang con quấn ngang đầu! Xác ai.
Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Ai có mua thơ tôi bán cho? Thơ tôi thất tình, buồn, âu lo. Hồn thơ nhàu nát do tình vỡ. Giữ chẳng ích gì thêm dày vò! Ai có mua trăng tôi bán luôn? Trăng Hàn Mặc Tử, ánh trăng buông. Trăng tròn mười sáu hay trăng.
Tác giả: Lã Văn Cường
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường; Lam Trường & Kim Thoa
Nếu em là nụ hoa hé trong nắng Xuân. Anh sẽ là hạt sương long lanh buổi sáng. Nếu em là ngọc trai kiêu sa bờ mộng. Anh sẽ là vòng vàng ôm ấp tay ngoan. Nếu em là vầng trăng lung linh cuối thu. Anh sẽ là nhà thơ ươm mơ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nam : Buồn mà chi em..ướt nhòe bờ mi. Buồn mà chi thôi.tình sầu giữ gì? Ai cười ai vui phút cuối chia phôi? Đường chung đôi mất nhau rồi. Thôi đành dang dở mộng đôi. Nữ : Trời đành gieo chi chữ tình.
Tác giả: Tuấn Cry
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Cry
Xuất thân là trai Bắc Ninh. Tôi lấy miếng trầu làm đầu câu chuyện. Người Bắc Ninh vốn trọng chữ tình. Nếu muốn cãi nhau mời ông lên huyện. Bắc Ninh có bánh phu thê. Đàn ông phải có máu dê trong người. (đấy). Nhìn ai cũng.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thạch
Ca sỹ thể hiện: Dương Ngọc Thái; Yến Ngọc; Lê Vũ; Phi Nhung; Thuy
Anh người ở đất Miền Tây. Ai xui anh đến chốn này gặp tôi. Cậy người nói chuyện lứa đôi. Giao bôi cạn chén mặn nồng bên nhau. Nhưng vừa nên nghĩa trầu cau. Đang tâm anh bẻ chữ đồng ra đi. Ân tình gãy gánh từ đây.
Tác giả: Chưa Biết
Những tiếng mưa rơi rơi trên tán cây ngại ngùng. Chiếc lá xanh bay bay theo cơn gió đùa vui. Và làn gió khẽ tung bay, tà áo ai trên đường về. Để lòng thêm bồi hồi kí ức xưa. Nhớ tháng năm vô tư không lo lắng điều gì.
Tác giả: Quốc Cường
Ca sỹ thể hiện: Tim
Cô đơn vây quanh những tháng ngày ta đã từng. Rồi gặp nhau đã khiến trái tim thầm rung động. Nhưng nếu chẳng có những biển ước non thề. Liệu rằng tình yêu đó sẽ mãi là chữ vĩnh hằng. Ấm áp bên nhau trong cơn gió đông đêm.
Tác giả: Trần Lê
Có tội nào hơn con người không hiếu ? Có ngọn nào xanh xa cội tình yêu ? Lệ thường xuôi dòng, giữa đời thăng trầm. Hiếu trọng con hiền ghi tâm ! Cha Mẹ già nua, con thường lo lắng. Vui đùa ngày xưa nhường lại tuổi.