Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Ý Lan
Người Về chiều mai hay đêm nay. Người sắp đi hay đã đi rồi. Muôn vì hành tinh rung rinh. Lung linh thềm ga vắng. Hay rượu tràn dâng trên môi. Người về nhặt sao rơi đêm nay. Tàu vẫn đi trên những con đường bụi mờ. Sao.
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Ai có nghe lời ru chiều. Bên mái tranh làng quê. Khi bước trên đường đê. Xem diều căng gió bay cao. Nhìn cánh đồng thơm lúa chín. Cười vui đùa gió lăn tăn. Dòng sông nằm thướt tha. Nắng mưa hai mùa có con đò đưa. Xưa.
Tác giả: Lê Mộng Bảo
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh (trước 75)
Tôi nhớ thương anh ôi Hàn Mặc Tử. Một ngày về thăm thôn Vỹ Dạ xưa. Nhìn nắng hàng cau trong vườn. Nghe nhói thịt da khô buồn. Thấy hồn thi sĩ về mơn tóc xanh. Đây phút thiêng liêng trăng mờ Đà Lạt. Ngồi cạnh hàng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ
Một lần yêu lừa dối. Chuyện dở dang tiếc nuối. Đớn đau tim rã rời. Tình chôn theo lạnh câm. Đành lòng mãi âm thầm. Đời quen nếm chua cay. Vẫn yêu thương đong đầy. Tình đầu tiên lừa dối (thường nói). Nhạt nhòa duyên.
Tác giả: Vũ Cát Tường
Ca sỹ thể hiện: Vũ Cát Tường
1. Con tim anh đang cào sâu. Hằn lên những nỗi đau khi nhớ đến em. Bao yêu thương em đã trao. Mà nay trôi rất xa về phương nào. Vì đôi bàn tay ấy đã không còn ấm áp. Khi ôm anh, yêu anh. Vì em cần ai khác. Đưa em qua.
Tác giả: Vũ Quốc Bình
Một mình ngồi đây lặng nghe niềm đau. Theo bao con sóng xa khơi ngàn năm vô về. Còn lại gì không tình yêu giờ đây. Chỉ còn trái tim rã rời. Ngày em đi trời không đổ mưa. Cơn gió như vô tình cuốn qua đây làm mất nhau. Những.
Tác giả: Louis Quy Anh
Ca sỹ thể hiện: Louis Quy Anh
Chỉ một lời nói vô tình lại đổi lấy thêm nữa mùa hạ. Chuyện đôi ta biết ai đúng ai là người sai. Vầng trăng đếm đứng lặng trên phố vắng. Chợt có tiếng ai đó tranh cãi là cho ta mất nhau. Cố gắng từng chút nguôi ngoai cớ.
Tác giả: Cao Nhật Minh
Ca sỹ thể hiện: Trường Sơn & Đoàn Minh; Khang Lê & Phương Lan
Hò hơ ơ.... Mẹ cha như chiếc lá vàng đun đưa trước gió. Chứ đun đưa trước gió biết ngày nào rơi. Cây khô đâu dễ mọc chồi. Cha mẹ già rồi đâu dễ sống đời với con. Còn cha còn mẹ thì hơn. Không cha không mẹ như đàn đứt.