Tác giả: Thuận Yến
Ca sỹ thể hiện: Tân Nhàn; Anh Thơ
1. Trăm sông cũng về với biển. Con sóng bao năm âu yếm vỗ vào bờ. Ai có đi xa đến tận cùng trời. Hằng đêm vẫn nhớ thương về quê mẹ ơi. Bởi quá yêu không thể hát bằng lời em hoá đá. Để được nằm với đất, tóc xoã.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Cố đô chiều sang nhớ chợ Đông Ba. Nhớ dòng sông Hương. Nhớ một người thương. Còn nơi phố phường. Đêm đêm trăng lên. Bến sông rủ lòng thi nhân. Trên bến sông chiều. Cánh diều bay cao. Ôi nhớ hoài tuổi thơ. Huế ơi tuổi thơ.
Tác giả: Kim Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
1. Em bây giờ có còn mộng mơ thuở ấy yêu đương. Tơ tưởng tơ tưởng một ánh trăng non. Em bây giờ có còn mong mỏi tình cũ duyên xưa. Cung đàn lỡ nhịp đành lòng buông. Từ đất thần kinh cố đô sầu khơi lại tình tôi. Non.
Tác giả: Quỳnh Hợp
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
1. Yêu màu rêu cổ kinh thanh Huế. Yêu nước dòng Hương chảy hiền hoà. Yêu những con đường xanh mướt lá. Chiều chiều ngơ ngẩn bước ai qua. 2. Xa Huế lòng tôi nhớ Huế nhiều. Như là ai đó nhớ người yêu. Thoảng trong tiềm thức.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Băng Tâm & Thanh Thuý
1. Một ngày vào thuở xa xưa trên đất thần kinh. Người bỏ công lao xây chiếc cầu xinh. Cầu đưa lối cho dân nối liền cuộc đời. Khắp cố đô dân lành an vui ca thành điệu Nam Bình. Niềm vui bao lâu ước mơ. Giờ trên xứ.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Mây chiều nhẹ vương Lững lờ dòng Hương. Vi vu khóm trúc Ngân nga chuông chùa. Chợ chiều Đông Ba Nắng qua Vỹ Dạ. Thướt tha trinh nguyên áo lụa vương gió. Ngự Bình mờ xa soi ánh trăng ngà. Xa xa vọng tiếng hò đêm.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: Trọng Tấn; Nguyễn Hồng Ân
Hà nội buồn thương nhớ ơi! Nơi tôi qua ngày thơ ấu. Chiều chiều mẹ dắt qua đê. Ngắm con sông tràn nước lũ. Hà nội buồn thương nhớ ơi! Nhớ cây bàng đứng trước nhà. Nhớ cô hàng nước chưa già đã lấy chồng xa. Hà nội buồn.
Tác giả: Châu Kỳ & Duy Khánh;
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Nhã Thanh
1. Đã bao lâu rồi không về miền Trung thăm người em. Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường. Người hỡi, có về miền quê hương Thuỳ Dương. Nước chảy còn vương bao niềm thương. Cho nhắn đôi.