Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Thụy Vân & Quốc Nghĩa; Trung Hậu & Đông Quân
Em trăm năm. Anh triệu năm. Em hoa Tam Giác Mạch. Anh là đá Đồng Văn. Hoa còn rất trẻ. Đá tuổi già nua. Mặc cho tiếng đời. Tình chúng mình. Mãi vẩn đẹp đôi..... ***. Anh yêu em. Nụ cười mùa đông:. Một thoáng đỏ trên vành.
Tác giả: Yong Anhh
Một tiếng gọi em ơi. Hai tiếng gọi em à. Dù có ở lòng vẫn cữ yêu thiết tha. Chỉ mong ngày tới đêm. Được nói em nghe những lời êm đềm. Hình như anh không *** với việc thiếu em. Thật lòng anh muốn được bên em. Để nói em.
Tác giả: Vũ Đình Ân
1. Cha mẹ con lên non xuống biển, một đời vì con với cả truân chuyên. Một nắng hai sương vất vả khôn lường, nhường nhịn để con ấm tình mến thương. ĐK. Nguyện Chúa ban phúc cho cha mẹ con, vơi đi nhọc nhằn lo toan cuộc.
Tác giả: Hà Lan Phương
Đêm mờ lặng câm lâng lâng nỗi nhớ. Em về lụa là, còn ngỡ chiêm bao. Hoa khuya lao xao hương loang ngạt ngào. Tưởng như hôm nào vòng tay ấm qúa. Trăng gầy chập chờn nhìn ta xa lạ. Lá vàng chán chường vội vã tàn rơi.
Tác giả: Nhạc Từ Công Phụng, thơ Đông Duy
Ca sỹ thể hiện: Từ Công Phụng
Em đến thật êm đềm. Như giấc mơ trong mùa Hạ. Mây trời lang thang ngoài khung trời vắng. Trên gót chân vương nhẹ nhàng. Em đến trong cơn dịu dàng. Lúc em đi từng giọt ngân vang trên vùng câm lặng. Một lần em có nói. Về xứ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hải Hạnh
Em về Phú Yên, phố biển xanh biên biếc. Gió "phóng túng, chuyên cần". Vịnh Vũng Rô lưu dấu. Em về Phú Yên, quê hương ngời chí cả. Núi dựng thành đồng. Xứ Nẫu, Bài Chòi đón xuân. Ghềnh Đá Đĩa mơn man nắng.
Tác giả: Thơ Hồ Tịnh Văn & Nhạc Nguyễn Từ
Sinh ra, sinh ra cái kiếp đàn bà, khiến cho người khác cứ sà vào ghen, thói đời là thói nhỏ nhen. Người ghen kẻ ghét lên men mấy đời... Sinh ra, sinh ra cái kiếp đàn bà, lại thêm nhan sắc, rõ khổ cái thân tôi, tại sinh.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Thuỷ
Chiều dịu nắng, chiều mang cánh biếc. Núi đìu hiu phơi nỗi buồn tươi. Chim nôn nả gọi ngày sắp hết. Gọi bâng quơ mà héo tim người. Em thanh thản đi vào cuộc lữ. Đường chênh vênh, khúc khuỷu, chông gai. Em ngơ ngác.