Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Hoàng Châu; Phương Lan
Hẹn với em rồi anh không quên đau. Chẳng ngại đường xa qua mấy nhịp cầu. Chuyến phà rách miếu không còn nữa. Ai giò dùm anh bên đời nông sâu. Anh không quên đau chiếc áo bà ba. Thướt tha dáng ấy nhớ kiều nguyệt nga. Soi.
Tác giả: Trịnh Bảo Bàng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hân
1. Con về thăm mẹ lúc xuân sang. Lòng đau khi thấy mẹ hao gầy. Lưng còng tóc trắng cùng năm tháng. Mẹ đành cam chịu chẳng thở than. 2. Mẹ già than gầy lúc xuân sang. Tuổi xuân năm tháng mẹ qua rồi. Lo đàn con thơ.
Tác giả: Phi Bằng
Ca sỹ thể hiện: Vân Quang Long
Mẹ già ngồi bán khoai lang. Nắng chang chang mồ hơi dãi dầu. Một đời bên gánh khoai lang. Lòng một lòng không oán không than. Mẹ gầy gò lắm ai ơi. Lắm đôi vai trồng khoai vườn. Mẹ hiền như ánh trăng soi. Người dẫn lỗi soi.
Tác giả: Huỳnh Lê
Nghèo phận nghèo chông gai. Có mấy ai hiểu được nổi khó khăn. Vì lo miếng cơm qua ngày. Bao thăng trầm dãi dầu mưa nắng, mà cuộc đời sao trớ treo. Nỡ gieo chi phận nghèo cứ mãi theo. Nắng mưa bao ngày. Ráng lo cho ngày mai.
Tác giả: Liêu Hưng
Ca sỹ thể hiện: Phương Mỹ Chi
À ơi con nhớ tiếng ru rì rào. Nhớ lời nói ngọt ngào. Ko biết bây giờ mẹ nơi nao. À ơi con muốn khóc bên mẹ. Như đứa trẻ. Nhưng giờ con chẳng còn thơ bé. Mẹ đã bao giờ được hạnh phúc chưa Gồng gánh cuộc đời con qua.
Tác giả: Hoài An & Công Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Về thăm quê em nơi rặng dừa xanh, soi mình dòng nước chảy quanh. Về thăm chốn nào hai mùa mưa nắng dãi dầu cù lao. Càng thấy đẹp sao bóng dừa nghiêng nghiêng. Dòng nước dừa tươi như dòng sữa mẹ. Như tình quê hương, lời ru.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: FM Band
Sóng sô bờ... biển sóng sao hững hờ hôn lên dấu chân người lính trẻ. Chúng tôi đi không ầm ào không lặng lẽ. Một chiếc ba lô một cây súng bình thường. Và cả tấm lòng của mẹ cho con. Chúng tôi là người lính biên.
Tác giả: Trường Nguyên
Ầu ơi dí dầu đã xa nhau rồi. Cầu tre lắc lẽo ghập ghềnh khó đi qua cầu. Ghập ghềnh sao mà em cũng nỡ bỏ chồng bỏ con. Theo tiếng con tim tình mới đắng cay làm sao. Đớn đau trăm lần đâu còn đường xưa chung lối. Bỏ con.