Tác giả: Trần Kim Phước
Ca sỹ thể hiện: Nhật Kim Anh
Những đêm trắng vắng câu nói. Này em yêu em, em ngủ ngon. Khẽ đưa em, êm đềm theo. Tình yêu anh, anh từng trao. Rồi ban mai phai tàn hết. Em cuồng quay, khi nhận ra. Vắng bóng anh, bên cạnh em. Chỉ còn đây áng mây.
Tác giả: Hồ Ngọc Hà
Ca sỹ thể hiện: Tùng Juynky (Acoustic Cover); Lân Nhã (live)
Cả một trời thương nhớ, một trời ngu ngơ, một trời ngây thơ. Cả một đời lầm lỡ để rồi bơ vơ, để rồi tan vỡ. Chỉ là nước mắt cứ thế rơi, chỉ là nỗi nhớ muốn cất lời. Chỉ là những ngón tay không thể buông xuôi. Trong cơn mơ.
Tác giả: Nguyễn Minh Cường
Ca sỹ thể hiện: Hồ Ngọc Hà
Cả một trời thương nhớ. Một trời ngu ngơ, một trời ngây thơ. Cả một đời lầm lỡ. Để rồi bơ vơ, để rồi tan vỡ. Chỉ là nước mắt cứ thế rơi. Chỉ là nỗi nhớ muốn cất lời. Chỉ là những ngón tay. Không thể buông xuôi. Trong.
Tác giả: Trúc Phương
Có, buồn nào buồn hơn.., khi em vừa thôi học , là em đi. Lấy chồng. Trường xưa, nay vắng bóng em tôi. Tại sao, tôi lại mất nàng. Người yêu tôi ai cướp? Ai cướp linh hồn tôi, ai dẫm lên tim mình. Cho tim mình rỉ máu, hết rồi.
Tác giả: Bảo Phúc
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân; Hồng Nhung; Phương Linh; Thanh Vân
Thành phố buổi sáng mù sương. Thành phố buổi sáng em nhớ anh. Người người từng hàng đi như thác đổ. Em xuôi theo về phía trời đông. Thành phố sợi nắng buồn tênh. Thành phố sợi nắng hồn lâng buồn. Thì thào từng lời như.
Tác giả: Lân Cường
Mẹ mua cho em một con búp bê. Má hồng trông xinh lắm, miệng luôn mỉm cười. Mẹ mua cho em một con búp bê. Khi nằm nhắm mắt ngồi dậy khóc oe. À... ơi. À... ơi. Ngủ ngoan em nhé chị còn đi học bài. Nào nhanh nhanh lên kìa em.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: BigDaddy & Soobin Hoàng Sơn & Touliver
Từ khi quen Em Anh đã mơ, Anh đã quen với nỗi nhớ. Nhưng tại vì sao mà đôi tay, không thể nằm trong trái tim. Để rồi ngày sau, Anh đã cố giữ Em ở lại và nói. Một phương trời trên mắt Em còn lại gì. Nơi bình yên Anh với.
Tác giả: Trúc Phương
Máu đã thành người đầu lời xin nói. Hai mươi tuổi ngoài (ơ) lửa khói còn dài. Mẹ già nua mắt nhòa tương lai, hơn bốn ngàn năm ngồi chép sử để đời, nay chợt buồn, buồn như chưa từng buồn. Tay ôm mặt, tay vuốt má.