Tác giả: Chưa Biết
Sóng bát ngát vỗ mãi như không ngừng. Cuốn xoay chôn bao ân tình. Nắng lấp kín lướt sóng như se buồn. Tình đã trôi xa khơi vô bờ. Trùng dương bao sóng lênh đênh như tình ta. Tìm đâu bao dấu yêu xưa nay đã xa. Nắng héo.
Tác giả: Chưa Biết
Hãy nói anh nghe một lời. Vì sao em bỗng quay về bên anh. Thật lòng đi em có phải bên kia. Người ta không cho em niềm vui. Xin đừng đến bên anh khi em buồn. Rồi quay bước khi em chẳng cần nữa. Nhìn về quá khứ, như thế đủ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Khưu Huy Vũ & Ngọc Hân
Chữ hiếu chữ tình phụ bên nào ta cũng sai. Theo bên nào ta cũng đúng. Giữa đúng giữa sai sao phải chia làm hai. Ôi hỡi cuộc đời cho chi bài toán khó. Ta biết phải làm sao. Tình ấm êm mặn nồng nhưng đâu ngờ. Cơn bão giông.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Thúy Vi; Kiều Nga & Kenny Thái; Kiều Nga; Họa Mi
Đừng nghẹn ngào vì lệ sầu hoen mi. Chàng ơi, hãy vui lên đi tình nhân. Dẫu thiên thu nhạt nhoà vẫn tin yêu nụ cười. Người yêu ơi, đừng để lòng thêm sầu đắng. Đừng hận sầu dù một ngày chia xa. Chàng ơi tháng năm không phai.
Tác giả: Nhật Bằng & Đan Thọ
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy
Đường về man mác sầu. Tình thương bao la. Xa bóng quê làng xưa. Đâu bóng ai ven sông. Thoáng bên rèm xưa. Mắt hoen lệ sầu thương. Đành nghẹn trong tiếng cười. Cầm tay chia ly. Duyên kiếp ta chờ nhau. Lòng buồn.
Tác giả: Chu Minh Ký
Ca sỹ thể hiện: Bảo Hân & Đon Hồ
Chiều nay thu giăng mênh mang lá rơi. Buồn dâng chơi vơi thương ai nhớ ai. Ngoài sân vắng chút nắng úa héo hắt. Bước chân ngóng trông ai về. Bàn tay ru cô đơn trên ngàn phím tơ. Lòng sao chưa nguôi ngoai quên đi giấc mơ.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Khúc Lan]
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hương; Loan Châu; Như Loan; Thanh Hà; Song Hằng
Ðêm nay mưa rơi rơi cho sầu dâng tê tái. Điệu nhạc nào rơi rớt trên môi người. Yêu nhau đi anh ơi! Cho tình luôn tươi mãi. Giữa những ánh đèn soi. Ðiệu nhạc xanh nét. Đêm nay có em lang thang. Trên con phố khuya.
Tác giả: DC Tâm
Ca sỹ thể hiện: Hùng Ji Park
Càng lớn dần tôi càng thu mình lại, trong góc riêng giữa yêu thương mệt nhoài. Càng lớn dần tôi càng muốn xa lánh, cố gắng giấu đi những vết thương chưa lành. Yêu thì sao, không yêu thì sao? Bao nỗi đau ko theo chân.