Tác giả: Hà Bích Vân
Ca sỹ thể hiện: Hà Bích Vân
Ngày con sinh ra ngày mẹ vui pha lẫn lệ sầu. Ngày con sinh ra mẹ giã từ mộng ước thanh xuân. Đời người con gái bến trong, bến đục khôn lường. Một khi duyên lỡ hỏi đời còn có chi vui? Bờ vai thon thon, giờ nặng mang bao.
Tác giả: Phạm Hồng Phước
Ca sỹ thể hiện: Phạm Hồng Phước
Tôi chen theo đám đông ngoài kia. Chiều giờ này tan ca, dòng người xô ra. Tôi đi vòng vèo vài nơi, mua một vài món đồ. Ngày dần tàn và mình lãng đãng quên nhau. Tôi đi lòng vòng thành phố, lang.
Tác giả: Phương Uyên
Ca sỹ thể hiện: Phương Uyên; Tóc Tiên; GĐT KumNhok; Thảo My; Thanh Duy
Tôi thích nói dóc cho bao người cười và ăn những món ăn mà tôi thích ghê. Tôi thích tắm nắng Nha Trang, Vũng Tàu và ngồi nhìn ngắm mây bay. Tôi thích xuống phố rong chơi bạn bè ngồi đàn hát vang cười khúc khích haha. Tôi.
Tác giả: Đình Văn
Ca sỹ thể hiện: Ưng Hòang Phúc
Ngày xưa mẹ tôi gánh rau, ra bán chợ huyện xã, một bên gánh rau một bên gánh con, cả cuộc đời dãi nắng dầm mưa. Trời mùa đông áo dày mẹ đấp cho con, áo mỏng manh mẹ mặc cho mình, thân héo gầy đôi gánh trên vai, áo.
Tác giả: Đặng Quang Vinh & Minh Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Băng Tâm
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời. Cầu cho cha mẹ sống đời với con. Còn cha còn mẹ thì thơm. Không cha không mẹ như đờn đứt dây. Đờn đứt dây còn xây còn nói. Cha mẹ mất rồi con chịu mồ côi. Mồ côi cha mẹ khổ.
Tác giả: Phúc Khánh Cường
Ca sỹ thể hiện: Trần Tâm
Ngày con xa quên Mẹ tiễn chân con. Đến với tương lai lòng Mẹ sướng vui. Ước muốn mai sau rạng ngời thanh danh. Thêm nỗi âu lo quần sâu đôi mắt. Rồi bao năm qua Mẹ vẫn trông con. Khóe mắt thêm sâu gầy gò đôi vai. Chậm.
Tác giả: Việt Khang
MẸ ƠI CON SẼ VỀ. Sáng-tác: Việt Khang. Ngày nao khi con còn thơ bé, mẹ thường hát ru con trong những buổi trưa hè. Lời ru ôi chan chứa tình quê, nhưng con hỏi “ Mẹ ơi sao nghe buồn não nề”. Mẹ cười, đôi mắt nhìn xa.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế; Bảo Yến
Khi con biết đòi ăn. Mẹ là người mớm con muỗng cháo. Khi con đòi ngủ. Mẹ là người thức hát ru con. Bầu trời trong mắt con. Ngày một xanh hơn. Là khi tóc mẹ. Ngày thêm sợi bạc. Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất.
Tác giả: Hamlet Trương
Chiều, nghe lòng quạnh hiu, trong chiều tịch liêu ai chờ ai nhớ mong ai nhiều. Nhìn về phương nao, tháng ngày đã bao lâu rồi. Con còn mãi nơi xa xôi, trông về quê mà thấy đơn côi. Buồn, nghe buồn trào dâng, lá rụng.