Tác giả: Trần Hải Sâm
Ngồi yên em nhé, tôi vẽ đời em. Hồn nhiên như nắng, tuổi mới chạm vai. Bàn tay bé dại, nâng niu cuộc tình. Đời tôi như gió, nhặt lá vàng rơi. Mùa Thu quá vội, đi ngang phận người. Ngồi yên em nhé, tôi vẽ đời em. Mỏng manh.
Tác giả: Nguyễn Hải Phong
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hải Phong
Khó là thế bao nhiêu năm qua tôi đi trên con đường này. Tôi vừa mệt nhoài và từ ngày ấy tôi thêm bao nhiêu điều hay. Nhiều người thì vội vàng đua chen lấy hết, tâm tư hoang mang. Và người thì nhẹ nhàng trao nhau yêu thương.
Tác giả: Nguyễn Thị Hải
Ca sỹ thể hiện: Phương Anh
Mùa thu vẫn dịu dàng đến bên em , cho ngọt ngào hương hoa sữa đêm đêm. Con đường vắng một chiều trên phố xưa. Anh đã nói yêu em - chỉ mình em. Hà Nội vẫn dịu dàng đón thu sang. Nhớ dâng đầy, hờn ghen lắm Anh ơi. Con đường.
Tác giả: Jenny Hải Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hải Yến
Tập quên đi những ngọt ngào. Và quên đi những đắng cay. Tập quên đi những dại khờ. Đã hết rồi, chẳng còn nữa. Trả lại cho em phút bình yên. Trả lại cho em những vô tư ngày nào. Cuộc đời bao sóng gió vây quanh. Vết thương.
Tác giả: Lý Hải
Ca sỹ thể hiện: Minh Quân; Minh Quân
Người yêu ơi tình chỉ là giấc mơ mà thôi. Giấc mơ đây đã xa rồi. Người ơi những tháng ngày ấu thơ đã mất. Và mờ dần theo năm tháng ấy. Mùa thu qua để lòng mình bỗng nghe quạnh hiu. Chiếc lá vàng rơi rớt trong chiều.
Tác giả: Hà Lan Phương & Nguyễn Hải
Ca sỹ thể hiện: Hà Lan Phương
Chuyện tình nào rồi cũng sẽ chia tay. Nhưng nỗi buồn trăm năm còn ở lại. Em biết không đã mùa ngâu tháng Bảy. Vây quanh đời dài dẳng những cơn mưa. Rồi sẽ quên câu chuyện của ngày xưa. Em có nhớ đừng tìm trong kỷ niệm.
Tác giả: Nguyễn Hải Phong
Ca sỹ thể hiện: Phan Đinh Tùng; Phan Đinh Tùng
Hôm nào bất thình lình soi gương một mình như vô tình. Trong hình tôi thật tình chưa ai bằng mình trông ưa nhìn. Đầu trọc lóc bóng loáng tôi trông thật ngầu. Vậy mà có lắm lúc bạn bè bảo nhau. Rằng tóc có mấy ai hay trọc.
Tác giả: Nguyễn Hà Hải
Cái nắng chiều hè.., như lửa đốt nung. Bố mẹ đi làm về.. mồ hôi ướt đẫm. Yêu sao nụ cười... tươi vui của bố. Và ánh mắt mẹ... dịu hiền bao dung... Bố đi đón em bé từ nhà trẻ. Nồi cơm mẹ thổi ngát hương đồng quê.