Tác giả: Quy Sắc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Thế rồi một hôm dưới lũy tre làng. Đôi tim rộn rã ngập dòng yêu đương. Dù thuyền tình đã đến bến mơ nhưng chưa cập được. Vì lễ giáo tôn nghiêm của những bậc sanh thành. Cha mẹ chàng từ khước cô dâu không chờ ly rượu mâm.
Tác giả: Duy Trường
Ca sỹ thể hiện: Duy Trường
Nghe pháo nổ rộng vang khắp nơi. Mừng đón đêm giao thừa. Nân ly cùng chúc muôn người sức khoẻ bình an. Và sang năm có thêm bặc tiền. Mình cùng nhau đón đêm xuân này. Bà con ơi hãy cùng vui lên đi để đón xuân năm mới. Và.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Chưa Biết; Thanh Thanh Hoa
Ai nức nở với giọng đàn Tư Mã. Nhạc sầu vương theo xác lá lạnh lùng rơi. Đàn làm chi buồn lắm Thoại Khanh ơi. Ta ray rứt bồi hồi sa ngấn lệ. Cầm chiếc đàn lên nghiêng vai cõng mẹ. Tìm người thương khắp cả bốn phương.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hiền Trang
Nghe tiếng Vạc kêu suông, lòng em thương nhớ một người. Em cam đành xa anh, nhưng người ơi thấu hiểu cho lòng, lòng em nát tan rã rời lặng nhìn anh, em bước qua cầu. Xưa ai nói chung tình, sao nay đành quên hẹn ước. Có.
Tác giả: Thành Được
Con xin mẹ. Tha thứ cho con. Phận làm con. Chữ hiếu chưa tròn. Cha mẹ già. Nay ai phụng dưỡng. Sớm trưa chiều. Chờ ngóng tin con. Nước mắt mẹ. Như xóa nát không gian, nhận tin con. Lãnh án tử hình. Tay mẹ cầm. Nắm.
Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Ái Linh & Thiên Hùng (dòng nhạc đờn dây Hò 4); Ái Linh & Thiên Hùng (dòng nhạc đờn dây Tố Loan)
TỨ ĐẠI OÁN. (Lớp I, Xang Vắn II & Hồi Thủ). Lớp I (Thủ). 1- (------) (------). Nam : (------) Ngoài hiên (liu). (------) Nhạt nắng hoàng hôn (liu). Từng chiếc lá rơi (liu) hiu hắt gợi sầu (xề). 2- Không gian (liu) quạnh.
Tác giả: Nhạc Đài Phương Trang, lời Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Ai chuyên tu về khổ hạnh...Con bảo rằng: Ngài tên Ca-Diếp. Ấn Độ ngoại ô, trong kinh thành Vương-Xá. Gia đình thân thế quá giàu,..Người mẹ hiền tri. Khi thăm vườn hoa nở, thân mẫu thấy tâm vui. Bao nhiêu điềm lành đến, cây.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Trúc Nhân
Ngày còn thơ, cha la mắng, đánh roi con vì con chẳng ngoan. Cha nghiêm khắc, ít vui cười, chẳng bao giờ dành lời thương yêu. Nhà mình nghèo lắm, thiếu thốn nhiều, gồng gánh trên vai cha áp lực. Và ngày đó, con luôn nghĩ cha.