Tác giả: ChưaBiết
Ca sỹ thể hiện: Th Lieu
Lỡ yêu rồi sao không thành duyên nợ. Hai hướng đời nên cúi mặt làm ngơ. Nhưng hôm nay đối diện, thật chẳng ai ngờ. Đường dĩ vãng vẫn còn ôm nhung nhớ. Sao em nỡ đành, nỡ đành quay mặt ơ thờ. Để tình ta như giấc mơ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lâm Hùng
Con về tìm lại ngày xưa bờ tre dáng mẹ nắng mưa vẫn gầy, góc ao bèo tấm nở đầy rêu phong bậc đá phủ dầy tháng năm. Đồng chiều giá rét căm căm lom khom mẹ cấy mảnh trăng lưỡi liềm. Lúa non ngoi ngóc đồng chiêm giấc mơ.
Tác giả: Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh
Xích lại gần anh chút nữa đi em. Mình chuyện trò nhau hơi ấm nghĩa tình. Mình nghèo một mái tranh thôi. Chẳng mơ phù phiếm xa xôi. Vì cuộc đời ta đã trót không may. Nhớ lại hôm xưa đám cưới đôi ta. Họ hàng hai bên.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung & Mạnh Quỳnh; Mạnh Quỳnh
Yêu nhau mấy độ xuân rồi. Mến nhau qua mấy biển đời nổi trôi. Ngọt ngào cay đắng chung đôi. Yêu nhau cho đến tóc phai bạc màu. Xích lại gần anh chút nữa đi em. Mình truyền cho nhau hơi ấm nghĩa tình. Mình nghèo một mái.
Tác giả: Tuấn Quang
Ca sỹ thể hiện: Lưu Ánh Loan
Ngày xưa em hứa yêu tôi suốt đời. Giờ sao em chối không hề yêu tôi. Ngày xưa mình bước chung đôi. Giờ sao xa cách hai nơi người lên xe hơi đường hoa mở lối. Lời xưa em hứa như là gió chiều. Giận tôi sao quá tin lời em.
Tác giả: Lâm Hoàng Nghĩa
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hân
Chữ tình anh đành quên sao. Tình yêu đã phai sao người. Nỗi lòng ai hiểu dùm ôi lời yêu trót lưỡi đầu môi. Một thời bên nhau ta chung đôi đắp xây duyên tình. Giờ này xa nhau riêng tôi buồn hoen lệ bờ mi. Dẫu tình ta chẳng.
Tác giả: Đồng Giao
Ca sỹ thể hiện: Lâm Hùng
Hỡi nhân thế còn tin ai nữa không, khi niềm tin dần xa nơi cuối trời. Người đổi thay trắng đen không đoán được, bao lời nói chỉ chót lưỡi đầu môi. Không là chi tình thân luôn vẫy quanh, chút lợi danh dần chia hai con.
Tác giả: Chưa Biết
Trăng sao và gió mây đang cùng lả lơi. Đơn côi mình lê gót giữa phố buồn tơi. Chơi vơi nhìn mây xám phủ ngang lưng đồi. Than ôi lời gian dối chót lưỡi đầu môi. Ta yêu rồi lỡ yêu không hề nghi ngờ. Nhưng sao ngàn giông.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Mẹ đã đi xa về phía cuối trời chiều. Nơi ánh hoàng hôn vừa ngả màu hoang tím. Cơn gió thu đưa như còn quyến luyến. Mẹ đã thành vầng mây ấm giữa lưng trời. Có mẹ trên đời mái lá cũng tươi vui. Giờ vắng mẹ đời hoang.