Tác giả: Chưa Biết
Chiều chiều quạ nói với diều. Miền quê sông nước có nhiều cá tôm. Nước ngập điên điển trổ bông. Hồng hồng bông súng tim tím bông lục bình. Bạt ngàn ruộng lúa chín vàng. Chiều nghiêng nghiêng nắng thắm hồng má em. Cắm.
Tác giả: Giao Tiên
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Chế Thanh; Chế Linh
Cho anh được về với quê em. Uống nước sông nhặt vó chung ngoài đồng. Ngắm hoàng hôn bên cánh lục bình thương nhớ. Chiều vội vàng chiều đón nước sông. Cho anh được về với quê em. Nhặt hoa cau kết bài thơ trên nón. Em.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mắt Ngọc; Mắt Ngọc
Gió mùa thu đa đa buồn xa xứ. Có ai về những thứ của rừng thâm. Gió mùa hè quạ kêu lòng thổn thức. Con trăng này rưng rức giọt sầu thương. Mái nhà tranh đêm thâu đèn leo lét. Có ai buồn thao thức bến chợ khuya. Tiếng đàn.
Tác giả: Âu Thiên Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Chế Thiện; Dương Thái Phong
Em đi rồi lòng anh buồn biết mấy. Nhớ em nhiều ôm kĩ niệm mộng mơ. Em đi rồi sân nhà mình vắng bóng. Cả xóm quê nghèo ai nấy cũng buồn hiu. Nhìn con mương ngày nào anh tát nước. Em đứng trên bờ hát vọng cổ anh nghe. Mồ hôi.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Con sóng nào xô em về bến lạ. Để chiều nay dòng sông đau, không vá nổi một câu thề. Lòng người vẫn thế, cánh lục bình trôi theo đời nước chảy. Chỉ một mình tôi, ôm cơn khát ngược dòng. Chiều nay tôi về khóc bên sông, khóc.
Tác giả: Nguyễn Nhất Huy
Ca sỹ thể hiện: Lâm Hùng; Mỹ Hằng
Chiều quê, lòng nghe thiết tha. Còn đây câu hát ru bên đời ta. Chiều quê, từng cơn gió qua. Chợt nghe câu hát nhớ thương quê nhà. Chiều về quê nghe thiết tha, bước chân phiêu bạc ngày qua. Dòng sông năm tháng nắng.
Tác giả: Hoài An
Ca sỹ thể hiện: Tuyết Sơn
Trời đày anh và em, nỗi nhớ như lũ về. Trời đày hai người hai nơi, đôi bờ gọi không thấy nhau. Nhìn đường xa mưa buồn giăng, con đò chìm trong sóng nước. Đến lúc nào... lúc nào được gần nhau? Ngồi nhìn mưa mưa triền.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Ngọc Thái
Ngày nào hai đứa yêu nhau. Giờ sao nhắc lại còn đau. Ngày em bước sang sông. Ở đây có kẻ đau lòng. Em theo chồng, em mặc áo hồng. Em có vui không. Vì nghèo nên phải xa nhau. Giờ sao nhắc lại còn đau. Nhìn người nhung gấm.