Tác giả: Hoa Phượng
Paris, ngày 17-4-1984. Gửi anh Thanh, người bạn già thân thiết bấy nay. Hơn 30 năm xa quê lập nghiệp bên Tây. Hôm nay tôi viết thư này cho anh với nhiều suy gẫm. Số là tôi cùng một vài bạn Pháp qua Sénégal săn bắn. Chúng.
Tác giả: Khang Bao Hung
Cuộc tình em trao cho tôi là yêu hay đùa. Làm cho tôi bối rối phân vân. Gần bên tôi thì em tỏ ra rất ư dễ thuơng. Gần bên tôi sao em ngoan hiền. Nhiều khi tôi thấy em đi với bao người. Trong vòng tay chẳng hiểu ra.
Tác giả: Phạm Đình Thái Ngân
Ca sỹ thể hiện: Phạm Đình Thái Ngân
1. Đôi khi cô đơn. Như là một thói quen trong cuộc đời. Dẫu biết chẳng tốt. Nhưng sợ chẳng dám buông lơi. Nhiều lúc, vui buồn biết cách nào vơi. Gửi bao lệ hoen cay nơi màn đêm trôi. Giấu bao tâm tư sau nụ cười trên.
Tác giả: Thành Được
Mấy ai thấu hiểu. Kiếp đi Đài Loan. Ở quê mẹ cha. Vẫn ngóng tin con. Nhớ con ngày đêm. Mắt mẹ rưng rưng. Tiễn con mẹ vẫn. Ngồi bên vỗ về. Cũng vì gia đình. Con đi Hàn Quốc. Ai ngờ ở đây. Chẳng giống như mơ. Thức khuya làm.
Tác giả: Chưa Biết
Giàu thì có khác bạn bè chơi nhiều hơn. Giàu thì có khác nhiều người thích ta hơn. Giàu thì có khác đêm đêm đi đến các phòng trà. Đêm về la cà các quán bar như một đại gia. Mới đó thôi mà tôi cũng nghèo như ai. Mới.
Tác giả: Hà Tiến Thành
Thôi ... lời nói đầu môi người ơi...Người đã không yêu thật tôi...Con tim chia đôi tình buồn...Thế......... Thôi tình cũ giờ đây đành quên..tìm mới tình duyên vừa trao.. Yêu nhau thêm chi nữa................. Bao lời.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Khánh Linh & Nhom M 4 U
Bạn hãy nói cho tôi biết chăng về họ tên mà tôi đã mang. Về miền quê mà tôi ngày đêm luôn nhớ mong. Lòng tôi mông biết đất nước tôi, đất nước đã có bao đời. Được nhìn bằng đôi mắt của mình được trở về cội nguồn của tôi. Và.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Anh)
Và bóng dáng kia đêm nay lại quanh đây. Cùng tiêng nói kia khi xưa vọng về đây. Mình tôi âm thầm trong mưa lạnh giá đứng nơi cuối trời. Nhớ mong về nơi xứ xa sương mù và tuyết trắng. Ở đó có em, người mà tôi vấn vương.
Tác giả: Trịnh Thăng Bình
Ca sỹ thể hiện: Trịnh Thăng Bình
Đã bao ngày qua tôi luôn mơ về một ngày không xa. Có thể bước đi trên con đường đầy bông hoa. Nhưng đôi khi đọan đường mà tôi đang đi. Chẳng được hoa chi, mà vẫn thường hay vấp ngã. Có những ước mơ khi còn là trẻ thơ. Có.