Tác giả: Võ Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Đinh Diệp Thảo
DÁNG CHIỀU HÀN GIANG. Tha thướt dáng ai bên chiều. Bên chiều Hàn giang miên man. Sao vẫn mải mê ngắm nhìn. Dòng nước trong xanh uốn lượn. Nước tự non ngàn. Qua bến Sông Hàn. Xuôi về biển xanh mênh mang…. Chiều bảng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: The Men
Giật mình tỉnh giấc sau những cơn mơ vô vọng. Chợt nhận ra em đã ra đi rời vòng tay anh. Em đã quay lưng vội vàng anh đứng trông theo ngỡ ngàng. Bang hoàng anh khóc cho giấc mơ yêu vội tan. Từng ngày hạnh phúc đắm say mơ ước.
Tác giả: Thanh Trang
Ca sỹ thể hiện: Tố Hà
Kỷ niệm xưa trong ngày Giáng Sinh. Mùa Đông về đấy thật hiền. Phương Nam đất trời dịu êm! Kỷ niệm xưa là những hồi chuông. Noel Lễ Đêm tưng bừng. Vui đón tin mừng xuống trần! Rồi một ngày trong ánh đèn sáng. Phố xá đêm.
Tác giả: Tlan + Chấn Vũ ...!!!
Mưa nặng hạt, bên hiên ngoài rả rít. Buồn dâng mang, ôm cô tịch oặn lòng. Nhớ thật nhiều, anh nhớ lắm biết không. Từng đêm trắng, cuộn đôi lòng tha thiết. Cũng từ đấy, ai ra đi biền biệt. Chỉ canh dài, chèn bao tuyệt.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Ta như kẻ hoài nghi đành bỏ cuộc. Ngôn ngữ buồn khánh kiệt cứa tim đau. Ta vắt cạn tận cùng trong nỗi nhớ. Bóng em về tha thướt quẩn quanh đâu. Ta ngỡ mất mà chưa đành đánh mất. Bởi mùi hương ngự trị cánh hoa tàn. Xa.
Tác giả: Chưa Biết
Từ lâu em đã luôn nghĩ suy rằng ngày mai sẽ như thế nào. Một khi hai ta sẽ mất nhau - một ngày em không còn anh nữa. Và ngày đó em sống thế nào bởi bấy lâu em đã quen rồi. Ở bên anh em đã rất vui em luôn mỉm cười. Rồi.
Tác giả: Lệ Hằng
Ca sỹ thể hiện: Như Mai; Lệ Hằng; Lucia Kim Chi
Vào trong thoáng giây nhìn trời cao thanh vắng. Yêu thương vơi đầy hoặc hết những chua cay. Đó đây trong đời ngọt mật pha men đắng. Vấn vương chút gì để nhớ và để thương. DK:. Trên cao ấy Người nhìn xuống dương.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ưng Hoàng Phúc
Đoạn kết trong tình yêu của đôi chúng ta có ai đâu ngờ lại quá xót xa... Lời hứa trong tình yêu sao vội tan như khói mây, để giờ đây chia tay ai kia còn đang ngỡ ngàng. Người ra đi cớ sao nỗi đau lại đầy phủ phàng,để cho.