Tác giả: Giao Tiên & Thanh Tòng
Ca sỹ thể hiện: Thế Sơn & Hương Thủy & Calvin Hiệp
Châu Long ơi! Trống khoa trường giục giã bước lai kinh. Lòng rộn rã mừng vui như muốn khóc. Dốc chí kinh luân quyết tên đề bảng hổ. Đáp tạ người yêu tảo tần khuya sớm. Dệt lụa bán tơ lao nhọc suốt ba mùa. Thoát.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: LONA
Rót cho hết cạn ly tối nay. Muốn cùng anh bầu bạn với mây. Trăng và sao hoà tan mới say. Mình cùng ngắm chân trời. Có phải thiên đàng nơi đây. Gió làm anh cần hơi thở em. Để anh giả vờ tìm cớ xem. Cứ suy nghĩ càng ngu ngơ.
Tác giả: Hồng Ân
Ca sỹ thể hiện: Võ Hạ Trâm
Chờ anh đến cơn gió lao xao ngẩn ngơ thẫn thờ. Chờ anh đến hoa tím rơi trên lối đi mỗi chiều. Chờ anh đến cô đơn lạc loài bước chân. Lang thang đường về vắng tanh không có ai. Chờ anh mong anh như giây phút đầu. Cho tôi.
Tác giả: Hoàng Nghĩa
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ; Bostonfx; Quang Lập; Duy Tùng; Diễm Thùy
Ta trách cho chuyện đời lọc lừa trên những bờ môi. Đời bao trái ngang mới hay thói đời là thế. Khi lúc giàu sang có tiền thì có bạn, có tình. Công danh sang giàu gọi mời đón đưa ngày đêm. Ta ngẫm cho sự đời, bạc vàng.
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà
Nhớ đêm từng đêm về, nhớ em tràn trề.. Khi bên cạnh em anh vẫn nhớ nhìu thêm... Nhớ ôi vòng tay người, cùng bao tiếng cười .. Nhớ khi bình mình ôi nhớ khi đêm về. Nhớ khi nhìn em khóc, dù đôi mắt cười mong sao bàn tay anh.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Duy Trường; Ngọc Sơn
Trong tay khônng tiền đời mấy ai thương. Những lúc có tiền nhiều kẻ ghét ganh. Bao đêm ngao ngán thở dài. Nhìn lên và hỏi ông trời. Giờ tôi biết sống làm sao? Trời ơi ! ! ! Ông trời ngoảnh mặt làm ngơ. Vì đời không giống.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: 365
Hôm qua ngẩn ngơ đàn ca một mình anh hát. Hát với gió vu vơ rằng một điều. Anh thầm yêu rồi và anh trộm yêu rồi. Ơi ơi ơi ơi ơi người ơi. Anh luôn trầm tư và ngồi một mình nhớ em. Có những lúc yêu thương thật dại khờ. Cho.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Xuân Thanh
Mắt quên lúng liếng (ư) đưa tình. Loay hoay, lạ lẫm, một mình, bỗng (ứ) dưng... Thốt nhiên, luống cuống, ngại (ư) ngùng. Người quên nheo mắt, tôi chừng ngẩn (ờ) ngơ. Tóc quên thắt bím, buông (ơ) hờ. Lửng lơ gió hẹn,