Tác giả: Trương Quang Lục
Ca sỹ thể hiện: Lan Anh
Gió lên đi cho tình ta say ước mơ. Bấy lâu mong chờ ánh trăng đôi bờ. Người đi người nhớ nhớ quê hương thủy chung. Giữ vẹn nghĩa tình ta sắc son. Dòng sông quê hay dòng sữa mẹ hiền chở che. Bom đạn nuôi đàn con yêu.
Tác giả: Chưa Biết
1. Đứng giữa những phố xá huyên náo khi đêm xuống bao nhiêu người. Nhưng anh chỉ tìm kiếm khuôn mặt em lâu nay anh không được gặp. Và trong bao nhiêu âm thanh xe qua nơi đây rất vội vàng. Anh chỉ mong được nghe thêm một.
Tác giả: Phạm Trưởng
Ca sỹ thể hiện: Tống Gia Vỹ; Tống Gia Vỹ
Ngồi nơi đây lạnh buốt con tim. Vì em không sưởi ấm cho anh đó. Vì ngày xưa anh nhớ đôi ta. Ngày ấy đông sang thật ấm êm. Đôi ta ước mơ sau này. Sẽ đến nơi tuyết rơi đầy. Mà giờ đông sang em vắng bóng. Cất bước đã lâu.
Tác giả: Hoài An (Võ)
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Hưng
Nhớ một người nơi xa vời vợi. Nghe cơn mưa về đây, vụt rơi trên phố vắng. Mưa lạnh lùng nước mắt từng giòng. Sao yêu thương đôi ta nay cách xa. Em thẹn thùng anh ngỡ ngàng. Trao môi hôn đầu tiên tình yêu say đắm. Ngở.
Tác giả: Hồng Xương Long
Ca sỹ thể hiện: Minh Kỳ; Mạnh Linh
Gió nổi lên rồi, đò theo sóng nước bềnh bồng. Quên cả thời gian, tình buồn mây nước lang thang. Cũng bởi vì thương, sáu câu hát ai đa sầu. Người đi phương nào, ta buồn cùng trăng với sao. Có lẽ đêm buồn, đàn ngân nga khúc.
Tác giả: Nhất Trung
Ca sỹ thể hiện: Khánh Phương & Quỳnh Nga
Cố gắng nắm lấy đôi tay này. Nhưng nay phải buông xuống. Trong lòng nghe giá buốt. Giấc mơ qua theo muôn người đi rất xa. Đôi bàn tay anh vẫn nắm. Không cho trôi đi những yêu thương. Nắng thức cuối phố nơi con đường.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh; Ngọc Lan; Khánh Ly
Gởi em mang đi một khung trời tối. Triền miên chia ly, triền miên lửa khói. Từng trăm năm sống buồn phiền, sống thiếu bình yên. Gởi em mang đi chuyện xưa, chuyên mới. Chuyện anh em ta, người đi người tới. Từ bao năm.
Tác giả: Mai Anh Tuấn
Người đi, gọi tên kỷ niệm. Lặng câm, buồn riêng nỗi niềm. Về đâu, người yêu cuối trời, tình yêu cuối đời, dấu tăm mù khơi. Còn đây, một giây phút này. Ngày xanh đã vơi nửa rồi. Còn thương, còn thương tiếc.