Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Ly & Quốc Đại
Chiều ra đừng ngoài hiên. Nhìn bông vú sữa, rụng vàng ngoài sân mà nhớ tuổi còn thơ. Tóc còn 1 chúm muỗn dùa, trưa thường ra nhặt sâu thành vòng tặng em. Em người con gái cùng thôn. Quê mùa chênh chết. Mà xinh như bông.
Tác giả: Long Tiểu Bi
Lại 1 ngày mưa... Mình anh với cô đơn nơi đây. Bỗng nước mắt ướt trên khóe mi nhẹ rơi ( huh...uh...huh ). Nhìn 1 người ra đi. Giờ đây đang bên ai kia. Và, tình yêu anh em đã mang thật xa. Nước mắt rơi nhìn người bước.
Tác giả: Lưu Bách Thụ
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Duy Trác
Theo gió thuyền trôi. Sóng đưa bèo trôi. Tiếng đàn trầm trầm. Man mác lòng tôi. Nhìn con thuyền xa bến. Lòng ta còn lưu luyến. Hát khúc chia ly cho trái tim não nùng đôi chút. Cho tiếng tơ thêm càng réo rắt. Mái.
Tác giả: Phanxicô
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân; Khánh Duy
1. Đường con đi bao nhiêu năm qua ở giữa đời. Chan hòa những hồng ân, êm đềm những mùa xuân. Trong Chúa yêu con như trẻ thơ, Người dẫn đưa qua mọi bến bờ. Đất rộng trời cao sá gì, nắng soi nắng đẹp đường đi. ĐK. Tri ân.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Dường như nghe đâu đây tiếng người. Ngày hôm qua im tiếng im hơi. Người xưa nay thường che mặt lại, bỗng hôm nay không ai là không cười. Dường như tôi yêu ông láng giềng. Người xa xôi ai cũng như quen. Còn yêu thêm cả.
Tác giả: Trần Trịnh
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hải & Thạch Thảo; Hương Lan & Bảo Thiên
Chắc đây cũng là lần đầu người thăm quê tôi. Có cảm thấy lạ với cảnh đất màu còn tươi. Xóm nhà mấy căn, mái trường cùng lũy tre xanh. Có gạo chợ nước sông làm duyên. Tiếng ca câu hò nhặt khoan trữ.
Tác giả: Nhạc Hà Phương, thơ TTKh
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Oanh
Cho tôi ép nốt dòng dư lệ. Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên. Một mùa thu trước khi nắng tắt hoàng hôn. Nhặt hoa chẳng thấy buồn. Nhuộm ánh nắng tà, cài duyên qua mái tóc. Tôi chờ người với yêu đương. Người ấy.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Reii
Sắc thắm hương ngát hoa được nâng niu. Đến khi hoa tàn khô héo. Trống vắng mơ tưởng ai nhặt hoa rơi. Ngẩn ngơ mong chờ ai tới. Phải tuôn rơi bao nhiêu nước mắt. Mới thôi không còn rớt? Phải đi qua bao nhiêu sương gió. Mới.