Tác giả: Tân Cổ Giao Duyên
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung & Mạnh Quỳnh; Mạnh Quỳnh (Nhạc Trữ Tình Nguyễn Mạnh Quỳnh)
Chiều nhìn ra đầu ngõ. Dâng dâng niềm thương nhớ. Dáng xinh xinh một người. Được nghỉ năm ngày phép. Mất hai hôm làm quen, em mới cho mình biết tên. Cuộc đời chinh chiến. Quanh năm với bưng biền. Thì gót liễu mong.
Tác giả: Quốc Hùng
Cô em má thắm môi cong, làn da nắng hồng. Cô khoe dáng thắt lưng ong, làm tôi nóng lòng. Đêm qua tát nước bên sông, chờ trông chút tình. Nếu nhận lời thời xin cô cứ nói. Tôi đây lối xóm thân quen, nhà bên rất gần. Nay cô.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Khánh Duy Khương
Sáng Tác : Vũ Đức Hạnh. Ở quê mình xuân về rồi đó em. Mai đã nở nắng hanh vàng rất đẹp. Trời trong xanh én từng đàn chao liệng. Khói đốt đồng thơm ngát mùi rơm. Ở đô thành chắc giờ cũng đón xuân. Em có ghé xem chợ hoa.
Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân, thơ Đào Xuân Mai
Ca sỹ thể hiện: Bé Bào Ngư
Có chú chuột bằng bông. Bé đánh rơi góc bếp. Thế là chị mèo mướp. Đứng chống nạnh rồi la. Thằng chuột to gan kia. Sao dám vào ăn vụng. Chú cún con thấy động. Vùng dậy hỏi đâu đâu? Thấy chuyện buồn cười quá. Ngồi vẫy.
Tác giả: Phan Văn Minh
Ca sỹ thể hiện: Đồ Rê Mí
Kỳ nhông là ông kỳ đà. Kỳ đà là cha cắc ké. Cắc ké ấy mà kỳ nhông. Kỳ nhông là ông kỳ đà. Chú kỳ nhông chạy rong ngoài cát. Bác cắc ké. Hóng mát bọng cây. Ăn no say thì chàng kỳ kà. Chui vô ghềnh mà ngủ cho say. Chú kỳ.
Tác giả: Sinh Hoạt
Một căn nhà nho nhỏ. Một căn nhà nho nhỏ, như thế này, như thế này này. Và có làn khói toả, từ nơi ống khói. Toả như thế này, như thế này.
Tác giả: Zick Phạm
Ca sỹ thể hiện: Zick Phạm
Nói ra thì thấy thật là buồn phiền. Bao nhiêu ngày tháng đắm say tình ta. Nay em chợt muốn mua một căn nhà. Nhưng anh lại cứ đi mua bó hoa. Về nhà anh xin ba má (má ơi). Ơ thế nhưng anh quên mất má anh không đại gia. Ba.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hải Yến
Nắng hoàng hôn đã tắt bóng mây mờ dần sau cơn gió thoáng. Nỗi lòng em chất ngất vấn vương ngày dài anh đâu có hay. Đã hết ngày nắng đẹp, đã hết đường phố dài. Thế mà sao anh chưa thốt nên lời. Có gì đâu khó nói chỉ xin một.