Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Nguyệt Ánh; Quốc Anh; Tha Hương & De Thương
Anh vẫn mơ một ngày nào. Quê dấu yêu không còn cộng thù. Trên con đường mòn, sau cơn mưa chiều, anh ôm đàn dìu em đi dưới trăng. Ta đứng yên nghe rừng thì thầm. Ta ngước trông sao trời thật gần. Anh ôm cây đàn,
Tác giả: Tạ Tấn
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Đêm nay trăng chiếu êm-đềm, xa xa mây toả lững-lờ, gió lướt qua hàng cây liễu phất-phơ. Soi bóng gương hồ vờn gió say-sưa. Đêm nay trăng gió đề-huề, bâng-khuâng tiếc thương khúc nhạc ái-ân, vấn-vương, vương-vấn.
Tác giả: Quy Sắc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lệ Thủy
Ai mua đèn giấy hôn. Đèn tôi này phất giấy hoa hồng đêm xuân này. Treo chốn thư phòng thêm vui. Ai mua này đèn giấy của tôi. Quanh năm suốt tháng rạng tươi như đèn hồng. Năm ấy em vừa mười bốn. Quả tim non chưa biết.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thu; Thái Thanh; Kim Tước
Đêm thơm như một dòng sữa. Lũ chúng em êm đềm rủ nhau ra trước nhà. Hiu hiu hương tự ngàn xa, bỗng quay về. Dạt dào trên hè, ngoài trời khuya. Đường đêm sao yên vui, người đi quen lối, tình trai nở bốn phương trời !
Tác giả: Nguyễn Tấn Hưng
Yêu mến em nhiều cớ sao em chẳng biết? Mơ dáng em gầy cớ sao em chẳng hay? Ôi, đôi mắt nai! Khổ thay, sao nhớ hoài! Màu má màu môi, màu hồng đào tươi thắm! Trong gió xuân về làn tóc phất phơ bay... Dâng trái tim.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương
Đường Lạng Sơn âm (u ù) u. Gà bình minh kêu lơ (ơ) thơ. Rừng êm ái thức giấc trong sương mờ. Đồi núi bâng khuâng vươn (ư) vai. Vừa mới tan cơn mê (ê) say. Chợt nghe thấy tiếng chim hát vang trời. Biên khu ù u ! Biên.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thái Châu & Sơn Ca (trước 75); Thiên Trang; Thanh Lan & Thái Châu
Cớ duyên thế nào khiến chàng lui tới làm quen. Lâu dần mối tình đậm đà ăn rễ vào tim. Nhận lời gì cũng mến chàng thêm. Trai tài mê sắc gái thuyền quyên, phải chăng duyên nợ chớ đâu có yêu nhau vì tiền. Mối mai quá.
Tác giả: Xuân Hồng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Phường Bàn Cờ. Bàn Cờ đã có tự bao giờ. Tôi hỏi người mẹ già mái tóc đã bạc phơ. Mẹ nhìn ra xa xăm để cố nhớ lại. Nhìn tôi giây lâu mẹ mới nói. Nhắc chuyện bây giờ mà ngỡ như trong mơ. Mẹ trả lời. Bàn Cờ đã có tự.