Cớ duyên thế nào khiến chàng lui tới làm quen
Lâu dần mối tình đậm đà ăn rễ vào tim
Nhận lời gì cũng mến chàng thêm
Trai tài mê sắc gái thuyền quyên,
phải chăng duyên nợ chớ đâu có yêu nhau vì tiền
Mối mai quá trời thế mà không chấm được ai
Riêng chỉ có chàng là người thương nhất mà thôi
Ngoài chàng, dù chất đống vàng thoi,
không làm em chóa mắt đổi nơi
Tình yêu chung thủy, lắm khi thấy thôi thiệt thòi
Tuổi dáng ngây thơ bắt đầu đêm mong ngày nhớ
Gặp người quân tử thì đời em đỡ bơ vơ
Riêng em ví tựa con đò, đò đi ngược sóng gió to,
Đò trôi lạc bến phất phơ, sợ còn đơn côi
Thế nên kiếp này nếu mà không lấy được ai,
xin nguyện với lòng trọn đời em sống độc thân
Một là vẹn nghĩa với tình quân
Hai là treo giá hết tuổi xuân
Mặc cho ông tạo hóa kia, trớ trêu xây vòng
Cớ duyên thế nào khiến nàng lui tới làm quen
Lâu dần mối tình đậm đà ăn rễ vào tim
Cùng nàng hẹn ước suốt ngày đêm
Trai tài mê sắc gái thuyền quyên,
phải chăng duyên nợ chớ đâu có yêu nhau vì tiền
Mối đưa quá nhiều thế mà không chấm được ai
Riêng chỉ có nàng là người anh muốn thành đôi
Bạc tiền thì cũng có tạm thôi
Chung tình hơn chắc chắn nàng ơi
Một khi đã trọn đúng nơi, quyết không thay lòng
Tuổi đang vô tư, biến thành tương tư vì nhớ
Gặp người biết điệu, chiều chồng không phí công lao
Riêng anh ví tựa chơi cờ, cờ đi lộn nước sẽ thua,
làm sao mà gỡ, biết giờ lặn lội xe tơ
Thế nên kiếp này nếu mà không lấy được em
Xin thề với trời trọn đời anh sống độc thân
Một là vẹn nghĩa với tình nhân
Hai là treo kín hết tuổi xuân
Mặc cho ông tạo hóa kia, trớ trêu xây vòng