Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Thái Hiền
Nếu bé yêu anh, anh mời đến ở. Dưới mái thô sơ, nơi vườn xanh cỏ. Ngày thì chia nhau sách đọc, mới cũ. Để chiều còn ra tưới vườn, quét lá. Quét lá trên sân, vun thành đống nhỏ. Bé sẽ cho anh cái quyền nhóm lửa. Mặt.
Tác giả: Phạm Thanh Hà & Tiên Cookie & Phúc Du
Ca sỹ thể hiện: PHÚC DU & 1989s Entertainment
Cho anh dành một phút rời xa loài người. Thả mình xuống mặt đất nhìn lên bầu trời. Rơi tự do từ trên thực tại. Sa vào trong vòng tay của những cơn mơ và không dừng lại. Gần đây anh không muốn thức giấc dù cho hoàng hôn.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Đã bao nhiêu giọt nước mắt. Nhỏ xuống đầy cuộc tình ta. Mới hôm nao còn say đắm. Giờ lại ngồi đây khóc tình xa. Đếm bao nhiêu lời thề thốt. Như lá vàng một chiều thu. Đã bay theo từng cơn gió. Còn lại đây sương khói.
Tác giả: Phạm Mạnh Cương
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh (trước 75)
Một người đã đi qua đời. Là hình bóng đã xa vời. Chìm trong đáy mắt u hoài. Nét môi cười lúc còn yêu . Đời ai cũng hơn một lần. Tình yêu chết trong âm thầm. Thời gian rồi sẽ xóa nhoà. Giấc mộng đầu có bền đâu ?
Tác giả: Phạm Văn Chương
Ca sỹ thể hiện: Khoa Nguyễn
Đừng vì yêu anh, mà hãy sống tốt như hôm nào. Giọt nước mắt nhẹ nhàng, cuốn trôi cuộc tình. Chỉ làm anh nặng lòng đắn đo. Xin một lần em hiểu, cho dù bao tháng năm bên người, mà trong thâm tâm chẳng hề yêu em. Chợt.
Tác giả: Phạm Thế Mỹ
Ca sỹ thể hiện: Miên Đức Thắng
Dựng lại quê hương ta! Dựng lại quê hương ta! Từng nụ hoa, từng đọt lá. Từng ụ rơm, từng đàn gà. Dựng lại quê hương ta! Dựng lại quê hương ta! Để cỏ khô thành ngọn lúa. Để trẻ thơ được cười đùa. Dựng lại quê hương ta! Dựng.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Anh ra đi Sài Gòn xưa đã chết. Cây me già cô độc đứng nghe mưa. Ðừng trở lại chẳng còn gì nữa hết. Em đã tàn hương sắc của năm xưa. Anh ra đi mùa đông buồn hoang vắng. Mùa mưa dài, mưa trút nước nơi đây. Ðừng trở lại.
Tác giả: Phạm Duy
Ra biên cương ! Ra biên cương ! Thiết tha lòng gái. Hôm nay nâng khăn hồng. Đưa chân anh hùng ngàn phương. Ra biên cương ! Ra biên cương ! Khói hôn hoàng xuống men rừng. Qua con sông khuất ngàn nẻo thương. Trăng.
Tác giả: Phạm Văn Chương
Ca sỹ thể hiện: Nhung Tây
Từng ngày cứ trôi qua. Bao vết thương lòng trong em. Vì mong nhớ anh nên không thể nào. Để yêu một người mới mới. Lệ em đang tuôn rơi. Không thốt lên lời trong tim. Và em nghĩ em nên quên tất cả. Nhưng lí trí không thể.