Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Mộng Thủy
Ngày Xuân phơn phớt gió. Nhè nhẹ mưa bay bay. Ửng hồng trên nhánh cây. Cành hoa đào đỏ đỏ. Đầy trời chim én nhỏ. Gọi mùa Xuân về đây. Lá đào rớt trên tay. Tưởng chiều Xuân Hà Nội. Sương rôi lem hàng chữ. Chợt mơ.
Tác giả: Nguyễn Thiện Tơ
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thu; Trần Cao; Thanh Thúy; Sỹ Phú
Chiều nay sớm về.. với sắc thu đắm u buồn. Cùng.. gió ngàn.. với sương thu mờ buông... Ai.. có về.. nẻo xa..... Cho.. nhắn cùng.. người xưa..... Nhớ khi hoàng hôn.. cùng ai dưới.. màn sương. Bước dần trên đường..
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Minh Vương & Thanh Kim Huệ (NSƯT)
Nữ:. Hoàng hôn lá reo bên thềm. Hoàng hôn tơi bời lá thu. Sương mờ ngậm ngùi xuân xanh. Bâng khuâng phím loan vương tình. Đâu bóng trăng xưa mơ khúc nghê thường. Phải tàn một thời liệt oanh, xa đưa gió mây.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Minh Vương
Sương thu lạnh bao trùm khắp nẻo. Trăng đêm nay dìu dịu cả không gian. Tôi với em gánh nước cạnh đình làng. Mùi cỏ dại mơ màng trong đêm vắng. Nước giếng trong giữa đồi cát mịn. Ánh nguyệt mờ soi đôi bóng giao kề.
Tác giả: Nguyễn Tâm
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thủy & Nguyễn Tâm
(Lý Trăng Soi):. Ôi mẹ tôi, người như trăng sáng soi đường, khi ngày rời nôi bước đi đầu đời, con khờ nào đâu biết công sanh thành. Mẹ hiền ơi, đời con hoa nở như có mẹ kề bên, dù gian lao năm tháng không phai, sương gió.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Tường Lam
Mai đây tôi xa rồi chốn quê hương hiền lành. Dòng đời vẫn trôi nhanh xa biển dài cát trắng. Ai về gửi nỗi nhớ Phan Thiết nắng xa xôi. Những chiều vàng lướt trôi nghiêng nghiêng hàng thùy dương. Mây trôi xa muôn trùng.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Khắc Dũng; Xuân Phú
Ngày nào em đến với ta mùa thu nắng vương. Nụ hôn em trao mơn man làn môi ngát hương. Đê mê đắm say hương yêu nồng cháy thiết tha. Ngây ngất hương trinh đêm thu môi kề. Tình yêu em đến không câu hẹn thề. Rồi em ra đi hương.
Tác giả: Y Vũ
Ca sỹ thể hiện: Quang Lập & Lâm Minh Thảo; Duy Quang & Sơn Tuyền
Đắng cay nhiều ngày em lên xe hoa về nhà chồng. Mang theo niềm thương nhớ. Anh trách em, đành quên đi lời thương. Đã hẹn giữa đêm nào, mình mãi không rời nhau. Còn đâu nữa mà chờ còn đâu nữa mà đợi. Người đã quên tình.