Tác giả: Phạm Anh Dũng
Tiếng hát xanh xao buồn, vọng về từ ngàn xưa. Trong đêm dài loài sâu nhớ mưa. Trăng tàn, từ thuở hồn hoang. Tiếng hát chơi vơi buồn, tựa dòng sông cuốn xa. Mây giăng đầy, bầy chim ngủ say. Sương mờ, giọt lạnh bay bay.
Tác giả: Trần Lập
Ca sỹ thể hiện: Bức Tường; Trần Lập
Bình minh đang đến bên nơi chân trời. Màn sương đêm đang dần tan. Trong ngàn ánh mắt đang sáng bừng lên. Cả không gian chan hoà ánh nắng. Và ta đã hát từ trong con tim. Một kỷ nguyên mới đã lên. Bao niềm vinh quang.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Hàn Quốc)
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng; Quang Dũng
Cuộc tình ta khi xưa trong trắng. Tựa làn mây bay trong nắng hồng. Từng mùa thu trôi qua trôi qua sao thật xa vắng. Rồi mùa đông mang theo bao băng giá. Lạnh câm sương đêm lấp lối về. Một người đi vào mịt mù. Một người.
Tác giả: Chưa Biết
Đêm nay ngoài hiên mưa lại rơi từng cơn. Cho lòng anh xót xa hiu quạnh. Đôi tay giờ đây đang lạnh run vì sương. Đêm lạnh rơi rớt trên niềm đau. Ánh nắng chiều dõi theo hoàng hôn khi tình nhạt phai. Anh một mình đón anh.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Cao Thái Sơn
Sương đêm trắng rơi, bên đời hiu quạnh. Kiếp duyên anh nay vẫn lẻ loi một mình buồn tênh. Cơn mưa xóa tan bao lời ước hẹn. Giấc mơ ta mãi không rời xa người ấy còn đâu. Em và anh đường tình nay không chug đôi, thì xin.
Tác giả: Bảo Thạch
Ca sỹ thể hiện: Ngô Chấn Đông; Lâm Thiên Ưng; Nghiêm Viết Dũng
Từ lâu anh đâu nhận ra bao ngày qua. Tình yêu mà em đã trao cho anh. Giờ đây chỉ là một chuyện cười. Đùa vui của em mong manh. Vậy thôi khi trời mưa lại rơi anh lê bước chân. Cô đơn tìm em tìm lại từng kỷ niệm.
Tác giả: Bình Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ngọc & Nhật Tinh Anh
Yêu nhau chi để nay chia ly, giọt nước mắt hoen bờ mi. Thương nhau chi để nay còn gì, ngoài những nỗi đau người ơi. Sương đêm nay là ta xa nhau, từng bước chân nghe buồn tênh. Con tim đau với bao u sầu, tình yêu thôi nay.
Tác giả: Đỗ Kim Bảng
Ca sỹ thể hiện: Hồng Trúc; Phương Hồng Quế; Hoàng Oanh
Đường khuya mình tôi. Lặng nghe tiếng chân rơi. Trong vắng im, lòng bồi hồi. Nhớ hôm nào cùng người. Lạnh lùng sương xuống rồi. Cầm tay nhìn nhau, mà không nói nên câu. Ai tránh sao được nghẹn ngào. Lúc xuân đời dạt dào lòng.