Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy (trước 75); Lệ Thanh
Đêm khuya rồi à ơi con yên ngủ. Trăng xa vời đèn gầy nào soi kiếp người. Mái tranh nghèo lạnh lùng tạt gió sương rơi. Được nhìn con thân mẹ dường ấm khôn nguôi. Hận loạn thù tình cha cất bước ra đi. Tháng năm qua thôn.
Tác giả: Lê Quốc Thắng
Ca sỹ thể hiện: Tố Hà; Bích Phượng
Lao xao cơn gió nhẹ đưa, trong lòng gợi bao thương nhớ, ôi mẹ hiền mà con mến thương. Ngày ngày cắp sách đến trường. Thương con mẹ cho tất cả, dù đời mình gian nan. Giãi nắng dầm mưa, mẹ cho con nhớ mùa xuân, mang.
Tác giả: Nhạc La Tuấn Dzũng, thơ Trúc Quân
Ca sỹ thể hiện: Quang Nguyễn
Bàn tay năm ngón thon thon. Thương con từ lúc hãy còn bụng mang. Mười ngày chín tháng cưu mang. Cơn đau xét ruột chẳng than nửa lời. Con cho tiếng khóc vào đời. Là cho mẹ cả bầu trời yêu thương. Con thơ đau yếu bất.
Tác giả: Hoài Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Minh Thu
Người mẹ mái tóc như sương, tay run run cầm nén nhang thơm trong chiều nghĩa trang. Mắt rưng rưng vuốt ve từng nấm mộ , nhớ ngày các con ra đi theo tiếng gọi non sông. Ngày được tin con nước mắt mẹ chảy ngược vào tim. Ơi !
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thùy Chi
Nơi phương xa tôi có một mẹ hiền. Sớm hôm lo cho đàn con ầu ơ. Bao năm tháng vai mẹ đã gầy. Chiếc áo phong sương giờ mẹ vẫn mặc. Chỉ mong cho đàn con lớn khôn thành người. Tình mẹ hiền ấm áp như dòng sông. Nơi bồi đắp những.
Tác giả: Hiếu Anh
Nhìn lên ảnh mẹ lệ tuôn rơi. Mẹ con giờ đây cách biệt rồi. Đau đớn lòng con giờ thiếu mẹ. Ai người sưởi ấm trái tim côi. Ngày đêm vất vả vì con thơ. Dãi nắng dầm mưa cũng chẳng nề. Nuôi con khôn lớn chim lìa tổ. Để mẹ.
Tác giả: Lm Nguyễn Duy
Nghe mẹ ru à ơi. Đêm khuya con tròn giấc ngủ. Nghe mẹ ru sớm chiều. Cho con lới khôn lên nhiều. Bao la ân tình biển khơi. Theo con suốt trong cuộc đời. Công cha nghĩa mẹ nào nguôi. Trông con vẫn luôn rạng ngời. Những.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Tấn Tài; Lưu Ánh Loan; Hoài Tân; Trang Hương; Hoài Tân (Beat)
Ngày nào tôi giã từ, quê nghèo mà bước đi. Mong sao tương lai, như ai về giúp Mẹ. Đến khi như người, bao lần nhớ tới Mẹ đâu. Để giờ đây tất cả xa rồi, như là mây khói mà thôi. Chiều nào con trở về, xin Mẹ hiền.