Tác giả: Đinh Trầm Ca
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn; C. Khai; Trần Cao; Hồng Nhung; Mạnh Quỳnh
Từ khi chim bay qua trời mộng. Nắng thu xưa thấp thoáng vội vàng. Từ khi em bỗng dưng xa lạ. Nhìn nhau thôi mê say hiền dịu. Tôi cúi đầu nghe bão rụng trời xa. Từ khi em đi theo đời rộn. Gió trong tôi bỗng thổi lạnh.
Tác giả: Lê Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Đình Bảo; Tùng Dương
Đêm, nỗi cô đơn buồn tê tái sâu trong giá lạnh. Còn đâu những ấm áp hôm nào kề bên. Chơi vơi một đời với những mùa đông tuyết trắng xứ người. Bỏ lại tiếng ru chiều tàn à ơi. Tìm nơi xa xôi nhọc nhằn nỗi đắng cay. Hoà trong.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Lê Uyên Nhi; Lê Uyên Nhy; Lê Uyển Nhi
Có mùa thu nào không còn hoa vàng. Khi đêm về mang theo niềm nhớ. Mãi mong chờ về tình yêu đó. Ôi yêu dấu anh còn nhớ chăng? Tháng ngày qua rồi, anh giờ nơi nào. Trên con đường mòn dài hun hút đêm đi về hồn ta ngơ.
Tác giả: Ái Lan
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung
Vài là vàng rơi. Cho bức hoạ tình nên thơ. Vài nét vào mây. Thêm dáng trời tím như mơ. Vạt nắng chiều buông. Sao thấy buồn nhớ bâng quơ. Bên thềm lá rụng. Như ơ hờ nhìn thu sang. ĐK:. Thấp thoáng nét chiều vấn.
Tác giả: Chưa Biết
Một ngày kia anh nghe em nói chúng mình chia tay. Lòng quặng đau nhưng anh không biết lỗi lầm do gì. Anh hỏi em thì em lại nói chán. Không muốn quen thằng ăn mặc thấp kém là anh. Vậy là bao năm qua anh vẫn hết mình yêu.
Tác giả: Minh Vy
Em và tôi là trăng sao mộng mơ. Là thơ ngây tuổi thơ luyến lưu tình xanh ngọt ngào. Em và tôi là hoa trên đồi cao. Là lời ca dịu êm thiết tha từng chiều êm ái. Tình em như nắng. Tình em sưởi ấm giá băng này gió lạnh.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Ta say trên. Đợi chờ ta về đâu. Mưa và mưa khắp ngã. Đủ ướt tình chiêm bao. Ta say trên cuộc tình. Tình bay từng. Lòng quá. Em còn. Ta say trên lưng em. Em cấm ta vào đời. Quả vân nào xanh mướt. Gió mùa một.
Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Trần Hữu Kiên
Festival Đà Lạt Hoa. Hãy đến nơi nầy dù rất lạ. Hãy nhớ nơi nầy dù rất xa. Nơi nầy lắm mộng nhiều mơ, và rất là thơ…. ****. Đà Lạt Hoa Festival. Cổ kính lâu đài, tình sử không quên. Một dáng mờ sương, rừng hoa ngã.