Tác giả: Nhạc Từ Công Phụng_Lời Đông Duy
Xứ Thâm Trầm. Từ Công Phụng - Lời: Đông Duy. Em đến thật êm đềm. Như giấc mơ trong mùa Hạ, mây trời lang thang ngoài khung trời vắng. Trên gót chân vương nhẹ nhàng. Em đến trong cơn dịu dàng. Lúc em đi từng giọt.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Trời hồng hồng xanh xanh mênh mông lấp lánh nắng vàng nhẹ nhàng dịu dàng. Phượng ngập trời thắm tươi muôn nơi róc rách suối reo hè về rộn ràng. Hè về rồi trời sáng trong, hè về rồi rộn tiếng lòng. Hè đã đến với bao chờ.
Tác giả: Nguyễn Nhất Huy
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Ly
Chiều mùa đông nhớ anh, riêng mình em bước chân âm thầm. Đường ngày xưa vẫn xanh, sao đời em còn trong hoang vắng. Từ ngày anh lãng quên, nghe mùa đông đã qua bao lần. Giọt lệ rơi giữa đêm, riêng mình em thầm nhắc tên anh.
Tác giả: Tuấn Phương
Một con đường vắng. Một ngọn đèn khuya. Một mình một bóng ...Em tôi. Trời khuya đầy gió. Lành lạnh giọt sương. Một mình một bóng ...hơ hơ ...đơn côi. Ta yêu em, yêu Hà Nội. Yêu những con đường ...In dấu em qua. Ta.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Mộc Lan
Trời bình minh nhẹ theo chiều gió. Muôn cánh hoa thơm hắt hiu lòng. Khoe sắc êm dịu dưới ánh hồng. Nhìn hoa thắm lòng bao nhớ nhung. Ngàn tia nắng xuyên qua cành lá. Chim hót vang như muôn tiếng đàn. Tiếng trúc vi vu.
Tác giả: Nhạc Từ Công Phụng, thơ Đông Duy
Ca sỹ thể hiện: Từ Công Phụng
Em đến thật êm đềm. Như giấc mơ trong mùa Hạ. Mây trời lang thang ngoài khung trời vắng. Trên gót chân vương nhẹ nhàng. Em đến trong cơn dịu dàng. Lúc em đi từng giọt ngân vang trên vùng câm lặng. Một lần em có nói. Về xứ.
Tác giả: Duy Mạnh
Ca sỹ thể hiện: Duy Mạnh; Duy Mạnh
Đời ta phiêu bạt suốt những năm qua. Bất cứ đi đâu ta cũng chỉ mơ đến tiền. Tội lỗi ta nào có biết run tay. Bất chấp khuyên can ta cũng chẳng cần nghe ai. Người ơi bây giờ mới nếm chua cay. Lếch thếch lang thang thân ta.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Kiều Nga
Chào bạn xưa là bóng tối ơi. Giờ này là giờ bạn đến với tôi. Kể chuyện bạn nghe chuyện tôi mơ tối qua. Chuyện mộng mơ mà tôi không dứt ra. Mộng vào bén rễ nằm sâu rất kỹ. Đến với tôi giữa đêm vắng. Thành một lời vang của.
Tác giả: Trần Lê
Có tội nào hơn con người không hiếu ? Có ngọn nào xanh xa cội tình yêu ? Lệ thường xuôi dòng, giữa đời thăng trầm. Hiếu trọng con hiền ghi tâm ! Cha Mẹ già nua, con thường lo lắng. Vui đùa ngày xưa nhường lại tuổi.