Tác giả: Nhạc Nguyễn Quyết Thắng, thơ Đào Quốc Bảo
Từ xứ uất kim hương, đi trên vạn nẻo đường. Tóc vàng màu nắng hạ, đâu phải đường quê hương! Đâu phải đường quê hương! Từ xứ uất kim hương, trai gái rộn sân trường, sàigòn đâu còn nữa, gia Long rồi Trưng Vương. Gia.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Một chiều cùng em trên đường phố xưa lối rêu phong ngập lá vàng. Một lần em đến với môi nồng tươi vấn vương niềm dấu yêu. Em hỡi em yêu nhớ những chiều hai đưá đưa nhau vào mộng đẹp như hoa. Anh vẫn bơ vơ nhìn những u.
Tác giả: Chưa Biết
Bước trên đường hoang vắng. Bước trên đường phố vắng. Những xót xa bỗng dưng tìm về. Những mặn nồng xưa ấy giờ mãi bay. Về nơi chốn nào có ai ngờ hạnh phúc. Bay thoáng qua như cơn gió chiều. Có ai ngờ gian dối lặng.
Tác giả: Gia Ly
Ca sỹ thể hiện: Hồ Quang Hiếu
Ngày xưa mưa rơi rơi , trên đường khi ta sánh đôi. Ngày xưa đôi vai ấy bên anh từng ngày. Ngày xưa em vô tư đùa vui lúc đi bên anh. Ngày xưa em hay khóc cho anh vỗ về . Ngày Xưa ấy ôi đẹp biết bao. Ngày em bên anh tình.
Tác giả: Nguyễn Văn Tuyên
Ca sỹ thể hiện: Lệ Hằng; Ngọc Lan
1.Thánh giá nào Chúa giành cho con. Những nỗi đường Ngài muốn con đi trên đường dương thế. Đường tình thập giá Chúa đã đi qua. Tình trời đất ra hoa, Can về chiều xưa. Nguyện cầu cùng Chúa suối nguồn an vui. Ban ơn.
Tác giả: Đỗ Minh
Ca sỹ thể hiện: Đồng ca; Hải Kiên; Tốp Ca
Vừng trời đông ánh hồng tươi sáng bừng lên. Đàn bồ câu trắng bay về trong nắng mới. Ngàn triệu dân xiết tay nhau đứng quanh. Đảng Cộng Sản Việt Nam khối kết đoàn công nông bền vững. Đời cần lao thắm tình yêu chói niềm.
Tác giả: Bảo Thạch
Ca sỹ thể hiện: Hồ Quang Hiếu (Karaoke); Hồ Quang Hiếu; Beat Karaoke
Nhớ không em bao nhiêu ngày xưa. Nhớ không em bao nhiêu ngày ướt mưa. Nhớ không em con đường cũ ta chung đôi. Vẫn bên nhau khi chiều mưa. Phải chăng cơn mưa kia là em. Đến bên anh khi tâm hồn héo khô. Dẫu chưa bao lâu hạnh.
Tác giả: Nguyễn Văn Tý
Ca sỹ thể hiện: Thanh Hoa
Dòng dõi bà Trưng vốn xưa nay anh hùng. Giáp mặt kẻ thù chẳng một giây nao núng. Như cánh lúa hiến cho đời bao sức sống. Xứng danh đã trao tặng người Trung hậu – Đảm đang. Cây súng thép khoác bên mình ta xông tới. Vẫn.