Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan (trước 75)
Hoà bình ơi, hoà bình ơi. Tôi đã mong chờ em đã lâu rồi. Sao em còn nổi trôi cuối trời. Từ nằm nôi đã nghe sầu dâng trăm mối. Mẹ hiền lời ru tím môi. Đêm hiu hắt tiếng buồn rã rời. Cuộc tình tan, đồng ruộng hoang. Ôi dân.
Tác giả: Phạm Hưng
Lạy mẹ con đi quê hương đang cần con đó. Bạn bè thân thương đang sục sôi một lòng giữ nước. Hiểm nguy chẳng màng, quê hương vẫn còn tan thương. Hứa con sẽ về, biết mẹ già mỏi mòn trông. Mẹ già ôm con lau khô đôi dòng nước.
Tác giả: Nhạc Nam Khai, lời Phan Quỳnh Như
Ca sỹ thể hiện: Hà Vân
KẺ SANG NGANG. Sáng tác:. Nam Khai - Phan Quỳnh Như. Em đã sang ngang chia thuyền bến hai nơi. Tay quấn trầu cau em làm thân tầm gửi. Yên phận một đời đành xuất giá tòng phu. Để anh nhớ thương than khóc tình yêu cũ.
Tác giả: Thái Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Nhật Tinh Anh
Cũng như nắng, chiều về phai trong gió đông. Cũng như lá, xơ xác trên bờ cát hoang. Cũng như sóng, thầm lặng phiêu du cuối sông. Cũng như lúc thuyền rời xa bến vắng. Dáng xưa xa rồi, buồn vui giờ cũng thôi. Dấu yêu.
Tác giả: Vũ Hữu Toàn
Là tình nhân anh thật tuyệt vời. Đến thăm đưa đón tặng hoa tươi. Ci-nê bát phố rồi mua sắm. Săn sóc, cưng chìu từng nét môi. Là tình nhân anh thật tuyệt vời. Những khi em dỗi hờn vu vơ. Anh luôn năn nỉ và xin lỗi.
Tác giả: Hồ Bắc
Ca sỹ thể hiện: V.A & Trần Hồng Nhung; Lan Anh; Nhiều Nghệ Sĩ; Anh Thơ
Làng tôi sau lũy tre mờ xa. Tình quê yêu thương những nếp nhà. Làng tôi yên ấm bao ngày qua Những chiều đàn em vui hòa ca. Làng tôi bát ngát cánh đồng mỗi khi thu sang nắng vàng bông lúa chín. Làng mạc vui sống êm đềm,
Tác giả: Nguyễn Đình Vũ
Ca sỹ thể hiện: Hồ Quang Hiếu
Những tiếng thét gào vang từ trốn nào. Biết sẽ đến một ngày chỉ lại những thân cây xơ xác. Vào đường cùng muôn loài sẽ đi về đường nào. Con người sẽ không còn lựa chọn như bây giờ. Không thể trốn tránh tất cả những gì sắp.
Tác giả: Thuyết Quang
Ca sỹ thể hiện: Thuyết Quang
Miền Trung quê tôi,bao mái nhà xơ xác tiêu điều. Miền Trung quê tôi,bao gia đình người thân li tán. Miền Trung quê tôi,không còn êm ấm như mọi ngày. Không còn bữa cơm bình yên,chỉ còn nơi đây gió mưa thét gào. Miền.