Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh
Mẹ đón cha về, đón cha về. Duyên thề chắp nối. Cuộc đời trôi nổi, vẫn tươi cười vì lòng vui. Đời nghèo nhưng có đôi. Ôi Mẹ Việt Nam. Năm tháng lo gạo gánh nuôi chồng, mẹ Việt Nam. Đêm ngày thầm mong. Lửa bếp thơm.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Khánh
Gió mùa Thu, Mẹ ru con ngủ. Con vẫn chờ bóng cũ người xưa. Bốn nghìn năm qua, bóng về rồi đi. Bóng ngã chiến trường làm phân bón cánh đồng. Tóc núi đã phơi xương, máu nhuộm cả vai non. Ai làm dòng sữa cạn? xin mời Mẹ lên.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Duy Quang; Thái Hiển; Khánh Ly
Mẹ xưa nay là nghìn năm tích cũ. Là Tiên của Rồng, là Chúa Âu Cơ. Mẹ Tô hóa đá hay Mẹ Châu Long. Cứu nước thù chồng, Mẹ, đấng anh hùng. Mẹ muôn đời là Mẹ trong tranh vẽ. Hiện thân Phật Bà, là Đức Maria. Mẹ nuôi chiến.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Sơn Ca; Duy Khánh; Duy Cường
Đồi cao, cao núi cao. Rừng sâu, sâu rú sâu. Cũng có, có lối leo đường trèo. Đường treo, treo giữa đèo. Đường dẫu, dẫu hiểm nghèo. Đường ta, ta vẫn có lối theo. Đường lên, lên núi Lam. Đường sang, sang Thất Sơn. Đường.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh; Chưa Biết
Sóng vỗ miên man như câu ru êm của Mẹ dịu dàng. Nước biếc mênh mông như đôi tay ôm của Mẹ trùng dương. Mẹ Việt Nam cho quê hương muối trắng. Thêm thơm mâm cơm mặn nồng. Me còn cho con. Luôn luôn tôm to cá lớn tươi ngon.
Tác giả: Phạm Duy
(Trước Lầu Ngưng Bích) chỉ có một mouvement mà thôi. Trong khoảng 7 phút âm nhạc diễn tả cảnh. Kiều ngồi một mình trước lầu Ngưng Bích. Từ lúc bán mình chuộc cha. Sau biết bao nhiêu chuyện đớn đau và tủi nhục. Bây giờ,
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Mộng Thủy
Ngày Xuân phơn phớt gió. Nhè nhẹ mưa bay bay. Ửng hồng trên nhánh cây. Cành hoa đào đỏ đỏ. Đầy trời chim én nhỏ. Gọi mùa Xuân về đây. Lá đào rớt trên tay. Tưởng chiều Xuân Hà Nội. Sương rôi lem hàng chữ. Chợt mơ.
Tác giả: Nhạc Phạm Duy, thơ Xuân Diệu
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan; Thanh Lan; Mai Hương; AC&M; Hồ Quỳnh Hương; Julie
Hôm nay trời nhẹ lên cao. Trời nhẹ lên cao, tôi buồn. Ô hay, chẳng hiểu vì sao, chẳng hiểu vì sao, tôi buồn. Tôi buồn, nhìn lá hồng tuôn. Lặng rơi ngoài ngõ, ngõ thuôn. Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Thái Hiển
Người đi trong mùa Đông. Lòng bâng khuâng như làn sương. Theo người phu đi dọn xác chiến trường. Người phu sau thời gian. Một trăm năm đã gần xong. Anh bình tâm đi lượm xác trên đường. Những xác úa một thời. Có bóng.