Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lam Trường
Cô em xinh đẹp như hoa thắm. Rong chơi trên đường vui gót chân. Ði ngang qua mà sao không thấy. Anh đây đang nhìn chăm chú theo. Anh mong cho làm sao được biết tên em. Dù chẳng thân quen với nhau. Em ơi hãy chờ anh.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hồ; Mai Tuấn
Vẫn xuôi bước lữ hành. Về cuối cuộc đời sau. Có chăng bến hẹn nào. Để một ngày dìu (tìm) bước chân nhau. Anh đâu cầu được thời gian. Để đời thôi đổ vỡ. Xin hãy tìm lại nhau. Để trao nhau chút tình muộn màng. Lang.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường; Đào Bá Lộc; Quốc Vượng; HOÀNG HOA
Khi cơn mưa chiều nay, dừng chân ghé qua mang theo nỗi nhớ. Từng giọt mưa đón bước chân em qua, ngất ngây cỏ hoa. Em mênh mang ghé ngang đời ta, để cơn mưa thôi buốt giá. Nói cho ta ngàn tiếng yêu ban đầu.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Minh Quân; Thanh Hoa; Lam Trường
Này cô em dáng xinh yêu kiều. Một mình ngồi thương nhớ ai trong chiều. Phải chăng nhớ người yêu xa rồi. Cho lệ nhòa vương nét môi! Này cô em mắt nhung môi hồng. Kỷ niệm còn chăng vấn vương trong lòng. Đừng nuối tiếc.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Linh Thảo; Trần Cao; Vũ Khanh
Chiều buông vấn vương cung đàn. Lá rơi úa vàng, nụ hoa não nùng gội tàn. Còn đây lá thư phai màu, gió mây gợi sầu. Buồn dâng đôi măt sâu. Lặng bước trên đường một mình. Chiều mưa âm thầm lạnh lùng. Giọt mưa xóa mờ kỷ.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Ly
Đừng nói xa cách anh nhé làm cho lòng em xót xa. Còn đây nhung nhớ phút giây ngày đó đôi ta gặp nhau. Ánh mắt trao nhau đầu tiên với bao nồng ấm, làm tim ngất ngây, giờ cũng như mây bay xa. Còn tiếc chi cũng thế thôi,
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Việt Quang
Khi tình đã bay xa xa như làn gió. Con đường thiếu em cỏ cây buồn nhớ. Khi tình yêu trôi quá xa tầm tay. Giọt lệ rơi xót xa nào hay. Cuộc tình qua tựa như những bóng mây. Khi tình vỡ tan như những bọt sóng. Cung đàn.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Khánh Hưng; Minh Thuận
Có con sông nước xanh trong. Mãi trôi êm, trôi về biển Đông. Rồi một đêm bão giông. Tràn nước lấp hết cánh đồng mênh mông. Bến sông Ba, xóm cây Đa. Nước dâng lên ngập mái nhà. Mẹ già không lối ra. Nước qua cuốn đi.