Tác giả: Quốc Vượng
Anh bây giờ đâu, chân trời xa ngút ngàn. Tình tựa sương khói, quá mong manh dễ tàn. Mưa ơi đừng rơi, cho ngập nhớ thương trong hồn tôi. Anh giờ đã xa xôi, em một bóng đơn côi, buồn ơi!... Mây trôi về đâu, bao chiều ta.
Tác giả: Quốc Vượng
Anh ơi có hay chăng xuân nay lại tới vui trong nắng ban mai hương xuân ngập lối. Trong màu mắt em thơ rộn vui khắp nơi. Hương xuân ngát chơi vơi tình xuân thắm tươi. Anh ơi có nghe chăng xuân như thầm nói đôi ta đã yêu.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Thu Minh; Khánh Du
Anh ơi có hay chăng xuân nay lại tới. Vui trong nắng ban mai hương xuân ngập lối. Trong màu mắt anh thơ rộn vui khắp nơi. Hương xuân ngát chơi vơi tình xuân thắm tươi. Anh ơi có nghe chăng xuân như thầm nói đôi ta. Đã.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Hồng Ngọc; Tinna Tình
Anh đã đến rồi đi, như giọt sương rơi trên mắt buồn. Như hạt mưa còn rơi ướt vai mềm, và cơn gió đông sang. Thu đã đến lại đi, ôi Mùa Thu mênh mông nỗi buồn, khi hoàng hôn chiều may tím giăng mờ. Có ai một bóng.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Sơn Ca
Còn đâu anh ơi mộng xưa ấy đã nhạt phai, còn đâu anh ơi phút giây yêu ta gần nhau. Tìm đâu dư âm người yêu dấu đã rời xa, nghe nước mắt rơi ước trên môi. Ngày xưa bên nhau người đã hứa yêu dài lâu, mà sao hôm nay ước.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Uyên Trang
Khi trong đêm mênh mong vắng lặng. Em nghe xa xam tiếng ai. Đang ru lên muôn khúc nhạc. Bao âm thanh du dương khẻ vang. Khơi lên trong em nổi niềm. Khát khao âm thâm chôn kín. Anh ơi sao quên đi tháng năm. Đôi ta yên vui.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh (Việt Nam); Vân Trường
Nắng vẫn tươi hồng trên đôi má em yêu. Và anh vẫn ngồi ngắm em lặng im từng chiều. Em vẫn dịu dàng như cô gái năm xưa. Khép nép bên anh suối tóc buông trôi. Khẽ hát bâng quơ bài hát mênh mang chiều thu vắng. Có.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Khánh Hưng; Minh Thuận
Có con sông nước xanh trong. Mãi trôi êm, trôi về biển Đông. Rồi một đêm bão giông. Tràn nước lấp hết cánh đồng mênh mông. Bến sông Ba, xóm cây Đa. Nước dâng lên ngập mái nhà. Mẹ già không lối ra. Nước qua cuốn đi.