Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Nguyệt Ánh; Quốc Anh; Tha Hương & De Thương
Anh vẫn mơ một ngày nào. Quê dấu yêu không còn cộng thù. Trên con đường mòn, sau cơn mưa chiều, anh ôm đàn dìu em đi dưới trăng. Ta đứng yên nghe rừng thì thầm. Ta ngước trông sao trời thật gần. Anh ôm cây đàn,
Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Băng Tâm
Cái cò lặn lội bờ sông, gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non. Thương em dạ sắt lòng son, một thân đơn chiếc nuôi con thăm chồng. Bàn tay ai tốt vàng ròng, bàn tay em nứt máu hồng tuôn rơi. Nhìn nhau muốn nói vạn lời, mà.
Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Nguyệt Ánh; Việt Dzũng
Hỡi những người con của mẹ Việt Nam ! Ngay trong Đô Thành hoặc đang sống nơi các thôn làng. Từ động ruộng khô hay góc đê, từ từng trại giam trên đất quê. Từ khắp bốn phương trời tận cùng thế giới. Hỡi những người con.
Tác giả: Vũ Thành An & Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc; Ngọc Lan
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói. Nói ra nhiều cũng vậy thôi. Ôi đớn đau đã nhiều rồi. Một lời thêm càng buồn thêm. Còn hứa gì? Biết bao lần em đã hứa. Hứa cho nhiều rồi lại quên. Anh biết tin ai bây giờ. Ngày còn đây người.
Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Nguyệt Ánh; Thiên Kim; HOÀNG HOA
Mưa Sài Gòn, còn buồn không em ? Ta tìm đâu ngày cũ êm đềm. Nhớ con đường ngập nước mưa đêm. Từng quầy hoa ghế đá công viên. Nắng Sài Gòn còn ấm không em ? Hai hàng cây bóng ngã bên thềm. Nắng ban mai xanh mầu mắt.
Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Loan Châu
Mưa sài gòn còn buồn không anh. Ta tìm đâu ngày cũ êm đềm. Những con đường ngập nước mưa. Từng quầy hoa ghế đá công viên. Nắng sài gòn còn ấm không anh. Hai hàng cây bóng ngã bên thềm. Nắng ban mai xanh màu mắt biếc. Gió.
Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Tu Rau
Mưa Sài Gòn, còn buồn không em ? Ta tìm đâu ngày cũ êm đềm. Nhớ con đường ngập nước mưa đêm. Từng quầy hoa ghế đá công viên. Nắng Sài Gòn còn ấm không em ? Hai hàng cây bóng ngã bên thềm. Nắng ban mai xanh mầu mắt.
Tác giả: Nhạc Nguyệt Ánh, thơ Võ Đại Tôn
Ca sỹ thể hiện: Nguyệt Ánh; Bích Thuận
Con quỳ bên ni dòng sông. Bên tê mồ Mẹ! Trời ơi, nước ngập tràn đồng. Từng khúc xương trôi đau lòng con trẻ. Con mang trong người thịt xương của Mẹ. Chừ trông nước lụt dâng về. Con còn bên ni, Mẹ mất bên tê, sóng bao la.